Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu
Chương 11 :
Ngày đăng: 13:24 19/04/20
Vợ chồng Vu Chính Thiên cử chỉ hòa ái, không phải kiểu ác công công ác bà bà trong tiểu thuyết hay trên TV, khiến Tần Tiểu Ý cảm thấy nhẹ nhàng, nếu muốn cô cả ngày phải bàn luận các kiểu kỹ năng với bà bà, cô khẳng định sẽ không thèm để ý đến lời uy hiếp của cây kem mà bỏ nhà trốn đi.
Tối nay, bị bà bà kéo tay hàn huyên cả buổi, lúc Tần Tiểu Ý về được phòng đã sắp khuya, ghé vào giường không nhúc nhích như giả chết, cảm giác khi nói chuyện phiếm với lão phu nhân, còn khó hơn mấy chục lần ứng phó khách hàng xảo quyệt, xong buổi tán gẫu này, cô không biết đã chết bao nhiêu tế bào não.
Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, Tần Tiểu Ý miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn, người đàn ông bước tới giường, “Mệt thì ngủ sớm đi, tôi còn có việc phải ra ngoài.” Nói xong còn dùng tay vuốt vuốt mái tóc ngắn của cô.
Tần Tiểu Ý ừ một tiếng, hất bàn tay to của hắn ra, thuận miệng hỏi: “Mấy giờ về?” Hỏi xong mới thấy vấn đề của cô thật nhàm chán, hắn có về hay không, có liên quan gì đến cô.
“Em không cần chờ tôi.” Vu Hạo Viễn đứng thẳng dậy, xoay người sang phòng thay đồ, lúc hắn bước ra, đã là một thân trang phục đàng hoàng.
Tần Tiểu Ý nhìn hình bóng cao lớn của hắn, tuy bọn họ trên danh nghĩa là vợ chồng, tuy bọn họ cùng giường mới chỉ vài buổi tối, nhưng thấy hắn rời đi lúc này, trong lần tự dưng dâng lên sự tức giận.
Trễ như vậy, có phải hắn đi tìm người phụ nữ tên Ngô Tĩnh kia?
Phiền muốn chết, cô vì sao phải để ý đến chuyện đó!
Không muốn ngược đãi não bộ của mình, Tần Tiểu Ý tắm rửa rồi nhanh chóng lên giường ngủ.
Lúc đang mông lung, cảm giác được có ai đó đang sờ mặt cô, Tần Tiểu Ý nhíu nhíu mày, không thoải mái xoay người, mí mắt rũ chặt, thật không muốn tỉnh lại, nhưng cái tay đáng ghét không ngừng chu du trên mặt cô, còn chậm rãi dời xuống, tiến đến trước ngực cô.
Tần Tiểu Ý miễn cưỡng lặng lẽ mở mắt, dưới ngọn đèn mờ mờ, ánh mắt chua xót mở không ra, trong lúc mông lung nhìn ra một người đàn ông cao lớn vuột ve cô, “Ai…” Liền phát ra âm thanh vô lực.
Tuy rằng thân thể không nghe lời, nhưng cảm giác không sai, đôi bàn tay của người đàn ông đang du đãng trên thân người cô, dễ dàng kích thích cơ thể cô đáp lại.
Quần áo lần lượt bị cởi ra, thân thể lại không cảm thấy lạnh, ngược lại còn cảm thấy tầng tầng ấm áp bao vây cô, là người đàn ông đang ôm sao? Tần Tiểu Ý muốn nhìn rõ, nhưng cảm giác thoải mái lại khiến cô đến tay chân cũng lười động.
Tay người đàn ông sờ soạng người cô, dần dần đi xuống, Tần Tiểu Ý hút khí, cảm thấy thoải mái như vậy không đủ, cái loại nhẹ nhàng này chính là gãi không đúng chỗ ngứa, khiến người ta càng muốn nhiều hơn.
“Cho… tôi…” Tần Tiểu Ý muốn nói hai chữ “cho tôi”, lại không phát ra được âm, trong lòng muốn nhiều hơn nữa.
Người đàn ông như thể cảm giác được ý nghĩ của cô, tay chậm rãi đi xuống tiếp, tiến đến địa phương nhạy cảm của cô, Tần Tiểu Ý ngừng thở, mong đợi khoái cảm lớn hơn đã, đến…
“A…” Hô nhỏ một tiếng, Tần Tiểu Ý mạnh mẽ mở hai mắt.
Trong phòng trầm ám, giơ tay mở đèn ở đầu giường lên, ánh sáng ngập tràn căn phòng, vừa nhìn trong phòng là hiểu ngay, Tần Tiểu Ý từ bỏ ý nghĩ đứng dậy xuống giường, nhìn vào phòng tắm, rồi nhìn sang phòng thay đồ, đừng nói đàn ông, đến ma quỷ còn không có.
Ném bản thân lên giường lại, Tần Tiểu Ý buồn bực nhìn chằm chằm thiên hoa, kết luận: cô lại mộng xuân, hơn này lần này đối tượng mộng xuân còn là cây kem lớn kia!
Sáng nay, lúc Hướng Chỉ đưa văn kiện đến phòng Tần Tiểu Ý, rất cẩn thận, mỗi lần đều đưa lên trên bàn cô, sau đó liền nhanh như chớp chạy mất.
“Em đừng quên, bên ngoài hắn còn người khác.”
“A, hắc đạo quả nhiên đều là người xấu!”
“Cho nên bây giờ chị mới buồn bực nha, danh chính ngôn thuận ăn không được, cũng không ăn ở ngoài được, chẳng lẽ muốn chị tự lực cánh sinh à? Tối qua chị còn mộng xuân đó.”
Lâm Kiều Kiều “phốc” một tiếng cười, “Chị Tiểu Ý, rốt cuộc em biết bộ dạng oán phụ ra sao rồi, nhìn chị là biết!”
Tần Tiểu Ý nâng một cái tát bộp lên đỉnh đầu Lâm Kiều Kiều, “Muốn chết hả, tôi mời cơm cô không phải để cô giễu cợt tôi, là để cô giúp tôi giải quyết vấn đề.”
“Hu hu, em sai rồi! Nhưng vấn đề này của chị sao lại bảo người đơn thuần như em đến giúp chị giải quyết? Sao chị không tìm chị Tình, chị ấy có kinh nghiệm hơn em”
Tần Tiểu Ý tà nghễ liếc cô nàng, “Chị cảm thấy Tiểu Tình còn đơn thuần hơn em, vấn đề này mà đem nói ra khẳng định dọa đến nàng ta.”
“Vậy chị không sợ dọa đến em sao!” Lâm Kiều Kiều bất bình.
“Chị dọa em sao?”
“Dọa chứ, chị xem mắt em ngập nước rồi nè.”
“Chị nhớ bàn cơm này còn chưa trả tiền…”
“Ha ha, đùa thôi đùa thôi, loại chuyện này làm sao đủ khả năng dọa đến Lâm Kiều Kiều em? Theo kinh nghiệm mười máy năm đọc tiểu thuyết tình cảm của em, em giải quyết vấn đề này là quyền uy nhất a!”
Nhìn thấy Lâm Kiều Kiều thu phóng chân chó rất tự nhiên, Tần Tiểu Ý cảm thấy đùa cô nàng này là một chuyện rất khoái trá, “Vậy mời Lâm quyền uy chỉ điểm cho tôi đi.”
Lâm Kiều Kiều lắc đầu nguây nguẩy suy nghĩ một hồi, nói thần bí: “Giải quyết cái này thì có cách, chỉ là em nghĩ đến bữa tối kia chưa có tin tức gì, sốt ruột chưa nghĩ ra được.”
“Lâm Kiều Kiều, sớm muộn có ngày em cũng chết trên bàn cơm!” Tần Tiểu Ý nghiến răng nghiến lợi, “Bữa này chị mời!”
“À cũng…” Lâm Kiều Kiều hoan hô, lập tức nghiêm trang: “Kỳ thật chị Tiểu Ý đâu cần phải buồn đâu? Chị mới là vợ danh chính ngôn thuận của Vu tiên sinh, đã không tìm được ai để giải quyết nhu cầu, chị trực tiếp tìm Vu tiên sinh là được rồi.”
“Cô nói hay nhỉ, lỡ đâu hắn chỉ yêu mình Ngô Tĩnh kia, đối với người khác không có hứng thú, vậy có phải chị cô thành người thứ ba rồi không.”
“Thật sự là muốn chết não quá, kết hôn với hắn là chị, sống cùng nhà với hắn là chị, người ở ngoài nhìn vô, Ngô Tĩnh mới là người thứ ba, vậy là được rồi! Lâm Kiều Kiều xem thường, “Nếu không, hay chị thử hắn đi, xem hắn phản ứng thế nào.”
“Thử? Thử thế nào?”
“Đương nhiên là quyến rũ hắn đó, ôi, sao chị lại ngây thơ như vậy!”