Trước Khi Trở Thành Ác Quỷ Tôi Đã Từng Là Thiên Thần

Chương 41 :

Ngày đăng: 01:11 22/04/20


RẦM!!!



Nó đẩy cửa không thương tiếc vừa nhìn thấy bản mặt của hàn vũ máu sôi lên tận não



- Anh Lên Cơn Thì Cũng Phải Có Giờ Chứ!? Nửa Đêm Nửa Hôm Anh Cầm Loa Hét Toáng Lên Thế Thì Ai Ma Ngủ Được? Đây Là Bệnh Viện Rất Nhiều Bệnh Nhân Cần Nghỉ Ngơi Chứ Không Phải Nhà Anh Thích Làm Gì Thì Làm Nghe Chưa?



Thiên băng nóng mặt sổ một tràng nhưng hàn vũ vẫn thản nhiên như không phải chuyện của mình anh đáp lại



- tôi đã nói với họ rồi nếu cảm



Thấy phiền muốn tính sổ cứ tìm đến cô bởi tại cô trốn trong phòng không chịu ra nên tôi mới phải sử dụng cách này



Nó đứng giữa cửa phòng trợn mắt hiện tại chỉ muốn lao nhanh đến mà cấu xé, xẻ thịt tên điên trước mắt, hàn vũ đẩy nó tránh ra một bên tự nhiên như ruồi vào bên trong ngồi chiễm chệ trên chiếc sofa cuối giường



- thiên băng mau xuống căn tin mua cafe cho tôi đi tôi muốn uống ngay bây giờ



Nó chạy lại đặt tay lên trán hàn vũ



- này anh có bị sốt không vậy? Uống cafe vào lúc 12 h đêm bộ anh bị khùng thật à?



-( hất tay nó ra) tôi thích được không? Cho cô 5 phút



Nó bĩu môi bất mãn chạy xuống căn tin bỗng khoang bụng lại réo ọt ọt vậy là thiên băng quyết định ở lại ăn một bữa no nê mặc kệ cái tên ngốc kia đang ở trên phòng chờ đợi



Một lát sau khi nó vẫn đang hỳ hục ăn thì Hàn vũ tò tò xuất hiện ngồi bịch xuống chiếc ghế đối diện với nó mặt anh hằm hằm như thể bị ai đó trộm mất tiền



- tôi kêu cô xuống mua cafe cho tôi mà cô mất tích luôn là sao? Còn ngồi đây ăn uống ngon lành nữa ha?



Nó ậm ừ



- ừ thì tại vì tôi lo cho sức khoẻ của anh thôi, này nhé nửa đêm rồi mà uống cafe là không tốt cho sức khoẻ chút nào đâu



- ai nói với cô là tôi sẽ uống nào?



- thế anh muốn làm gì?



- tôi mua về để "ngửi" cho dễ ngủ được không?



Nó hí hửng mắt sáng rực lên hỏi lại



- ủa anh là chó hả...!
- thôi được rồi hai mẹ con sắp xếp hành lý đi để ta đi làm thủ tục xuất viện_ chủ tịch hàn vương mỉm cười hiền hậu xoa đầu nó rồi bước ra ngoài



Thoáng cái chiếc xe đã chạy băng băng trên đường nó thầm cười khi nghĩ đến bộ dạng của hàn vũ khi không thấy nó ở bệnh viện cuối cùng nó cũng có thể sống yên bình rồi



nhưng thiên băng chợt nhận ra không khí trong xe rơi vào trầm lặng theo như suy đoán của thiên băng chắc hẳn trước đây nó là một người không thích nói chuyện nên bây giờ mới có kiểu không khí như thế này, bỗng phu nhân an ly lên tiếng phá tan sự im lặng



- thiên băng giờ con đã về nhà rồi lên ba mẹ quyết định hai ngày nữa sẽ bay về Anh quốc



- tại sao vậy? Không phải hai người ở cùng con sao? Con mới xuất viện mà sao lại bỏ con lại chứ?_ nó hỏi dồn dập còn xen chút bất mãn



Phu nhân an ly liền giải thích



- con đừng hiểu lầm tại trước đây con không thích ở cùng chúng ta nên mới bay về việt nam sống một mình còn gì? Mẹ và ba sợ con không được thoải mái nên...!



Nó vỡ lẽ ra mọi chuyện thì ra trước kia nó không những thích im lặng mà còn thích tự cô lập chính mình nữa



- nhưng bây giờ con muốn ở cùng ba và mẹ hai người ở lại có được không?



Chủ tịch Hàn vương nhăn mày trước thái độ thay đổi đột ngột của con gái ông cũng muốn ở lại nhưng không thể, ở Anh còn trụ sở chính của tập đoàn nguyễn thị rất nhiều công việc đang chờ ông về giải quyết



- thiên băng xin lỗi con! ở Anh còn rất nhiều công việc mà ta cần làm đó là trụ sở chính của chúng ta, hay thế này đi để mẹ con ở lại chăm sóc con được không?



Nó thoáng buồn và thất vọng



- thôi ạ mẹ phải về đó chăm sóc cho ba chứ? Con không sao đâu khi nào nhớ con sẽ đến thăm hai người, chứ để ba một mình bên đó con không an tâm



- cảm ơn con thiên băng



Ông rất vui khi nó tỏ ý quan tâm ông sự thay đổi sau khi bị mất trí nhớ này khiến ba mẹ nó vô cùng hạnh phúc, xuất quãng đường đi nó được ba mẹ kể cho biết những thứ cơ bản như trường và lớp học trước đây của nó...vvv



Thiên băng lúc này cũng mới phát hiện thì ra nó là đại tiểu thư của nguyễn thị một tập đoàn lớn mạnh đang trên đà phát triển xếp thứ 6 thế giới và còn biết thêm về một vài tính mà nó cho là xấu của mình, thiên băng tự hứa với chính mình nhất định sẽ sửa đổi sống chan hoà cùng những người xung quanh hơn



Đặc biệt nó được ba mẹ kể về tất cả quá khứ bất hạnh của người Đàn ông khi nãy "Âu Dương Kỳ_20 tuổi"



Bao gồm cả việc năm anh 17 tuổi đã lấy lại tập đoàn Âu Dương của ba mình, tự tay giết chết nhân tình của mẹ và đẩy mẹ ruột của mình vào tù không chút thương sót hoàn thành sứ mệnh báo thù cho cha anh.



Sau khi nghe xong tất cả đầu óc nó luôn mông lung suy nghĩ về chuyện này không thể dứt ra 



"Âu Dương Kỳ rốt cuộc anh là người như thế nào và tôi đã làm gì người anh yêu nhất chứ?"