Trước Khi Trở Thành Ác Quỷ Tôi Đã Từng Là Thiên Thần
Chương 5 : Đi chơi => biết yêu
Ngày đăng: 01:10 22/04/20
Sáng, ánh nắng ban mai khẽ len lỏi qua ô cửa sổ rọi vào người con gái trong phòng khiến cô như một thiên sứ, một làng công chúa của nắng ấm áp. Mặt trời đã lên cao, nó vẫn say giấc ngủ vì hôm nay được nghỉ và kế hoạch cho cả ngày là ngủ, ăn rồi nghe nhạc ngủ tiếp,nó không có thói quen ngủ nướng hiện tượng này chỉ xảy ra vào những hôm nó được nghỉ học không có việc gì làm hay quá mệt mỏi thôi, đồng hồ điểm tám giờ nó vẫn đang ngủ ngon bỗng điện thoại nó vang lên đoạn điệp khúc bài "my love" của westlife thông thường chỉ có ba nó hoặc là Dương Tử Minh=>ken (em trai kết nghĩa của nó) gọi cho nó vào khoảng thời gian này thôi. Nhóc ken thì đi du lịch không biết vi vu tận đâu rồi có nhớ gì đến nó đâu lên loại bỏ suy ra người gọi là ba nó, nghĩ thế nó nghe mà không nhìn màn hình điện thoại: - Alo con nghe ba, mới sáng ba gọi cho con có việc gì không ạ.
- Ba nào, mơ ngủ à mặt trời lên đến đỉnh đầu rồi mà vẫn còn ngủ sao hả cái con heo kia?
Nhận ra đầu dây bên kia không phải là ba nó mà là giọng của Tử Hy, nó bất ngờ hỏi:
- Nè sao cậu biết số của tôi vậy?
- hôm qua.
Thế đấy câu trả lời chẳng mấy liên quan nhưng giúp nó nhớ lại cuộc đối thoại chiều hôm qua, như hiểu ra mọi chuyện nó giọng còn ngái ngủ:
- Ờ, nhớ rồi mà cậu gọi cho tôi có chuyện gì không?
- Tính rủ cậu đi chơi nhân dịp chúng ta vừa kết bạn chỉ vậy thôi.
Nghe đến đi chơi mắt nó sáng lên giọng tíu tít:
- được đó ý kiến rất hay cậu đang ở đâu?
- Ở trước cổng nhà cậu
- Vậy cậu đợi tôi chút nha tôi ra ngay đây.
Nó vẫn mải mê ăn bỗng Tử Hy sờ vào cánh tay bên trái của nó chỗ có băng cá nhân hỏi:
- Cậu bị sao mà lại dán băng cá nhân hình tròn kì vậy tôi tháo nó ra nhá?
- KHÔNG ĐƯỢC!!!
- Làm gì mà phản ứng ghê vậy không cho tháo thì thôi.
Nó cúi xuống ăn tiếp đầu óc mông lung thật ra là ba nó kêu nó dán như vậy để che đi cái bớt màu đỏ của mình, cái bớt ấy có hình một vòng tròn lửa những ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt đỏ rực bao quanh một mặt trăng khuyết.nó đã nhiều lần hỏi rằng tại sao nhưng ông chỉ bảo "không được cho ai nhìn thấy cái bớt này nếu không sẽ gặp nguy hiểm "những lần như thế mặt ông đều tối sầm, ánh mắt mang nét buồn vẻ mặt lộ rõ sự đau khổ nên nó cũng không hỏi nhiều nữa.
Mặt trời bắt đầu xuống núi, ánh nắng nhạt rồi tắt dần, trời đã nhá nhem tối nó cùng Tử Hy trở về, đến nhà nó xuống xe đi vào nhà thì Tử Hy gọi lại:
- Cậu không mời tôi vào nhà chơi sao?
- Ờ không
- cậu thật phũ phàng
- kệ tôi,tôi thích thế
Nó nói rồi bước vào nhà bỏ Tử Hy lại lát sau cậu ta cũng phóng xe đi luôn. Căn nhà yên ắng nhà nó không thuê người giúp việc nhưng một tuần sẽ có người đến dọn dẹp ba lần, còn về khoản ăn uống giặt giũ quần áo tự nó làm hết, nó lên phòng tắm rửa và lên giường ngủ ngon lành, chẳng bù cho ai kia đã khuya rồi mà nằm trên giường không chịu ngủ cứ giơ bàn tay ra ngắm rồi cười như vừa trốn trại trong lòng không khỏi vui mừng vì "trái tim đã xác nhận biết yêu."