Trước Khi Trở Thành Ác Quỷ Tôi Đã Từng Là Thiên Thần
Chương 65 : Nhiệm vụ mất mát...!
Ngày đăng: 01:11 22/04/20
Tiết trời đã ấm áp hơn rất nhiều tính đến nay cũng là 6 tháng kể từ khi nó đến Anh Quốc, Thiên Băng đã hoàn thành xong "nhiệm vụ" trở thành một vị tiểu thư hoàn hảo do chính Lão Đại vẽ ra
trong những ngày tháng ấy sau khi nó hoàn thành xong khóa đào tạo sát thủ (dĩ nhiên không ít mạng người đã chết trong tay nó) liền đến công ty thực tập và học hỏi, hiện tại cũng chẳng thua kém gì một vị tổng tài lâu năm kinh nghiệm đầy mình, thiên băng luôn cẩn thận trong từng bước đi hầu hết các công ty lớn nhỏ ở châu á đều bị nó hack vào hệ thống máy chủ đánh cắp thông tin chỉ cần một cái nhấp chuột thì chưa đầy một phút sẽ lao đao tuyên bố phá sản hoặc bị Nguyễn thị thu mua,
thiên băng muốn thời gian ở đây sẽ là bước đệm cho đoạn đường tương lai, kế hoạch trả thù của nó tuyệt đối không thể xảy ra sai sót càng không cho bất kỳ ai có cơ hội uy hiếp trèo lên đầu nó ngồi, để đạt được điều này thiên băng đã rất nỗ lực trong thời gian ngắn ngủi lập tức đưa Nguyễn Thị trở thành một tập đoàn lớn mạnh ngang hàng với Trần gia và Lục gia,
không những thế nó còn đưa bang lost của thiên anh lên vị trí thứ hai chỉ sau bang của Lãnh phong khiến cho người trong thế giới ngầm kiếp đảm kinh sợ không một thế lực nào dám lăm le đe dọa bởi không ai là không biết hiện tại hai bang "Demons" và "Lord" là hai bang lớn mạnh nhất thế giới hơn nữa lại có giao tình vô cùng thân thiết.
----------------------------------
Trong căn phòng khách xa hoa của tòa lâu đài rộng lớn
thiên băng đưa tay nâng cốc cafe nhấp một ngụm, hương thơm ngào ngạt của loại cafe hảo hạng cùng vị đắng đến khé cổ làm nó vô cùng dễ chịu, đưa đôi mắt hờ hững về phía vị Lão Đại cao cao tại thượng nó mở miệng hỏi:
- cháu có thể về Việt Nam rồi chứ?
- chưa phải lúc_ Lão đại cũng nhấp một ngụm trà đặc nóng
- cháu đã trưởng thành
- ta biết
- vậy lí do là gì?
- đợi thêm 2 tháng nữa đến sinh nhật 18 tuổi của cháu khi đó ta sẽ mở một buổi tiệc... sẽ hợp lí hơn phải không?
thiên băng lại nhấp một ngụm cafe, tay liên tục tô tô vẽ vẽ thứ gì đó, miệng khẽ nhếch tạo thành đường cong hoàn hảo tán thưởng cho ý kiến vừa rồi, đúng lúc ấy có tiếng gõ cửa một cô gái xinh đẹp cao ráo nước da ngăm khỏe khoắn, mái tóc óng đỏ xoăn nhẹ bước vào
ấy là Anna hơn nó 4 tuổi người Nga cô theo bên cạnh lão đại từ khi mới 14 tuổi sau khi nó nâng cấp khóa đào tạo, Anna chính là người luôn giúp đỡ và sát cánh bên nó trong mọi nhiệm vụ quan trọng.
John Lucas từ từ bước đến tay ôm ngực vừa cười vừa ho sặc sụa máu từ mồm không ngừng chảy ra, hắn lau đi những vệt máu đôi mắt tựa quỷ dữ, phong thái vẫn đầy vẻ uy quyền
- thả cô ra... đừng đùa! trên người cô chứa sức mạnh kỳ thiên cổ, đối phó với cô? ta đương nhiên phải dùng cách đặc biệt nhất
"vậy sao?"_ thiên băng hỏi lại ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào mắt của đối phương miệng khẽ nhếch theo thói quen,
trên ngón trỏ của nó có đeo một chiếc nhẫn hình bọ cạp trong suốt chỉ có hai mắt là có màu đỏ long lanh thiên băng gõ nhẹ vào mắt trái của con bọ cạp trên chiếc nhẫn
lập tức từ miệng con bọ cạp trong suốt ấy bắn ra một vòi nước nhỏ đó là một loại chất kịch độc có thể ăn mòn mọi thứ, chiếc cửa của lồng sắt tan phút chốc chảy thành nước, John Lucas há hốc mồm kinh hãi ông ta rút súng bắt "đoàng" 1 phát thiên băng gập người một góc 90 độ thành công né đạn nhưng rồi phía sau nó một thân ảnh ngã ập xuống
Viên đạn ghim trực tiếp vào tim Anna cô gục ngay xuống đất, nó hơi bất ngờ trước khi lao tới chỗ cô, thiên băng tặng cho lão John Lucas một ám khí có độc xuyên não, hắn ta cũng chết tức tưởi không nhắm mắt
thiên băng ngồi thụp xuống đỡ Anna dậy: "tại sao lại làm vậy? chị rõ ràng có thể tránh viên đạn ấy mà?"
Anna mỉm cười nước mắt trào khóe mi "thiên băng chị rất nhớ James cuối cùng... chị ửm... cũng có thể ở cạnh anh ấy...."
"tại sao!!!"_ nó gần như gằm lên
"thiên băng em phải mạnh mẽ hơn nữa hứa với chị tuyệt đối không được khóc..!
Anna chút hơi thở cuối cùng nhưng miệng vẫn mang ý cười lúc này thiên băng chợt nhớ đến những gì ba mình đã từng dặn dò "Hạ vy con tuyệt đối không thể yêu...nó sẽ khiến con rất đau" đến bây giờ thì trong lòng nó cũng đã phần nào hiểu được ý nghĩa của điều này
Đứng dậy bế thi thể của Anna ra khỏi chốn này nó lặng im không nói điều gì, đôi mắt tím than trở lại với sự lãnh đạm vô tình không một chút rung động, thay đổi bởi một khi đã tham gia vào cái thế giới này thì tính mạng cũng đã không còn là của mình chỉ khác ở điều sẽ chết như thế nào? và vì lý do gì?
từ lâu nó đã chấp nhận những việc mất mát, thương tổn như thế này trái tim đã quá chai sạn với những nỗi đau.