Trước Ngày Gặp Em

Chương 17 : Chôn cất thi thể bé Na

Ngày đăng: 10:35 18/04/20


Vài ngày sau,ban chuyên án vẫn chưa đưa ra được quyết định nào cụ thể do hiện trường gây án vẫn còn nhiều vướng mắc cần phải giữ rối.



Lan thì bị tạm giam,chị Nhuần thì cũng chạy đôn chạy đáo nghe ngóng tình hình.Anh Trọng cũng không khá là mấy,nét mặt xanh xao ủ rũ hiện rõ trên khuôn mặt



Hôm nay,Hùng được phía cảnh sát gọi lên để đưa thi thể bé na về chôn cất.



Đã mấy ngày nay,anh thực sự không có 1 giấc ngủ ngon,cứ nhắm mắt lại là anh thấy hình ảnh con bé nhìn anh khóc.Thực sự ám ảnh đến vô cùng.



Trời hôm nay tối đen lạ thường,báo hiệu 1 cơn mưa to sẽ đến.Đoàn người thưa thớt từ từ đi ra khỏi nghĩa trang,nơi chôn cất bé Na.



Mùi đất hôi tanh ẩm mốc sộc lên cánh mũi của từng người.Giọt nước mắt cũng thế từ lăn trên má..tất cả đều chứa nỗi niềm đau buồn và tiếc thương



Anh Hùng chỉ nhìn phần quan tài bị cát đất lấp xuống và bất lực



“Tạm biệt đứa con gái bé bỏng của ba”



Vân thì quan sát thái độ xung quanh của từng người có mặt tại đây,đợi sau khi buổi chôn cất kết thúc,cô cũng tản đi



Chưa kịp đi được vài bước,cô đã bị lời nói của Hùng làm cản lại




“Cô không còn gì muốn nói với tôi sao”



“Chuyện đến nước như vậy?anh còn muốn tôi thế nào”



“Vở kịch đến đây là hạ màn rồi”



“Anh nói vậy là ý gì”



“Chẳng phải bé Na không phải là con ruột của tôi”



“Anh...sao anh biết”



Vân cũng không từ chối,lời nói vừa nãy như lời khẳng định chắc nịnh không chút do dự.



“Nói đi,bé Na là con của ai”



“Được,chuyện đã đến như vậy tôi chẳng còn gì giấu diếm”




“Được,cô giỏi lắm”



Hùng 2 bàn tay nắm chặt kiềm chế sự tức giận



“Ngày xưa,chính tôi phát hiện tôi bị hiến Muộn nên đã bí mật lên kế hoạch tất cả.Tôi đã xin bé na về,rồi vờ mang thai,tất cả do tôi dựng Lên mà thôi”



“Vân...”



Anh hét tên cô trong sự kiên nhẫn cuối cùng



“Sao anh bị tôi xỏ mũi rồi đúng không?một thằng đàn ông như anh bị một con đàn bà xỏ mũi như vậy vui lắm chứ”



Vân cười như điên như dại..



“Cô có phải là hung thủ giết bé Na không..”



“Nói”



Đôi mắt đỏ mọng ngước lên nhìn Vân trong sự tức giận cực độ.



“Nếu tôi nói là có thể có hoặc có thể không thì anh định tính thế nào”



“Dù thế nào tôi cũng sẽ tống cô vào tù”