Trưởng Công Chúa Trùng Sinh
Chương 10 : Ghen
Ngày đăng: 08:50 19/04/20
Hoàng Hậu vì nghĩ cho thân thể Cảnh Lăng sau khi rơi xuống nước cần phải tĩnh dưỡng nên miễn cho Cảnh Lăng không cần đến hành lễ trong một tháng.
Không cần mỗi ngày đi hành lễ, Cảnh Lăng càng vui vẻ thanh nhàn. Ở trong điện Công Chúa, vui chơi giải trí, đùa giỡn Oanh Nhi. Đương nhiên nếu không có Thái y mỗi ngày đều đến, còn có những cung nữ thái giám trong điện, nàng sẽ thêm thoải mái. Từ lúc rơi xuống nước, các cung đều cử người đến thăm hỏi, thậm chí là tự mình đến, duy chỉ mẫu hậu trừ bỏ lần trước phái thái giám tặng lễ vật, cũng không thấy thêm động tĩnh gì. Dần dần nàng một chút tình cảm dành cho mẫu hậu cũng mất đi.
" Oanh Nhi, đây là thức ăn phòng bếp đưa tới, ngươi nếm thử xem." Cảnh Lăng đem đồ ăn đưa cho Oanh Nhi.
Oanh Nhi mỉm cười, cầm lấy đũa nếm thử, " Hương vị tốt lắm, tay nghề của đầu bếp càng ngày càng tốt." Ở cùng Cảnh Lăng hơn mười ngày, Oanh Nhi đối với hành động của Cảnh Lăng từ khủng hoảng cũng thành thói quen.
Oanh Nhi suy nghĩ, trong cung ngoại trừ Công Chúa còn có ai đối tốt với cung nữ như vậy chứ. Kể cả hầu hạ chủ tử vài chục năm, trung thành tận tâm lão cung nữ, cũng sẽ không được đến đãi ngộ này đi. Nghĩ như vậy, Oanh Nhi nhìn về phía Cảnh Lăng ánh mắt càng thêm ôn nhu.
" Lại nhìn ta làm cái gì?" Cảnh Lăng vươn tay ở trước mặt Oanh Nhi quơ quơ vài cái, nói " Oanh Nhi, ta phát hiện dạo này ngươi thường xuyên ở trước mặt ta thất thần. Ở cùng ta, nhàm chán lắm sao?"
" Công Chúa, người hiểu lầm." Nhìn thấy trong mắt Cảnh Lăng lóe lên một tia hờn giận, Oanh Nhi khẽ cười một tiếng, " Oanh Nhi chính là suy nghĩ, hiện tại cuộc sống của Oanh Nhi thật sự rất tốt, vạn nhất có một ngày Công Chúa ghét bỏ Oanh Nhi, đuổi Oanh Nhi đi rồi, Oanh Nhi cũng không biết phải sống ra sao."
" Đừng nói chuyện này." Oanh Nhi lời còn chưa nói xong, Cảnh Lăng đã vươn tay cầm thật chặt tay của Oanh Nhi " Cho dù phải vứt bỏ tất cả, ta cũng sẽ không vứt bỏ ngươi."
" Công,Công Chúa?" Trong mắt Cảnh Lăng tràn đầy nghiêm túc làm cho Oanh Nhi không biết phải làm sao.
" Bản Công Chúa nhất ngôn cửu đỉnh." Cảnh Lăng nói. Ta vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ ngươi, bởi vì ta biết, ngươi cũng như thế.
"Công Chúa, Oanh Nhi cũng như vậy." Kinh ngạc đi qua, trong mắt Oanh Nhi tràn đầy kiên định, nắm lại tay Cảnh Lăng " Vĩnh viễn, sẽ không phản bội."
" Thật là, ăn cơm liền ăn cơm, đột nhiên nói những lời này làm gì." Cảnh Lăng mất tự nhiên, " Nói như là hai người đang yêu nhau đối với nói lời thề."
" Tương lai sớm hay muộn cũng sẽ có một vĩ đại nam nhân cùng Công Chúa nói lời thề." Oanh Nhi trong mắt một mảnh Oanh Nhi ôn nhu, " Ai có thể cưới Công Chúa, người đó phải tu luyện mấy đời đi."
" Bản Công Chúa mới không cần gả cho nam nhân." Cảnh Lăng sát mặt nháy mắt thì trầm xuống, " Nam nhân không phải thứ gì tốt."
Không khí nháy mắt lạnh xuống, thông qua đôi tay đang run nhẹ của Cảnh Lăng, Oanh Nhi có thể cảm nhận được nội tâm Cảnh Lăng đang rất phẫn nộ.
Trong mắt Oanh Nhi hiện lên một tia khó hiểu, đến tột cùng có chuyện gì xảy ra, làm cho Công Chúa có như vậy phản ứng, " Công, Công Chúa? Người làm sao vậy?"
" Ai, Công Chúa, Yến Nhi..." Nhìn hai người sắp rời đi, Yến Nhi vội vàng nói.
" Nga, thiếu chút nữa quên ngươi." Cảnh Lăng liếc nhìn Yến Nhi một cái, lạnh lùng nói, " Ngươi có thể đi."
" Công, Công Chúa?" Yến nhi sửng sốt một chút
" Còn có, về sau cũng không cho lại đến tìm Oanh Nhi." Người này là kẻ Oanh Nhi thân cận nhất, bản năng nhắc nhở Cảnh Lăng một tia nguy hiểm, trong tìm thức muốn đem ngươi này đuổi đi, tốt nhất vĩnh viễn đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Oanh Nhi.
" Công Chúa." Yến Nhi không biết tại sao lại óc dũng khí, thẳng người nhìn Cảnh Lăng, " Ngài không có quyền ngăn cấm Oanh Nhi cùng người khác nói chuyện."
" A" Cảnh Lăng cười lạnh một tiếng, " Với Oanh Nhi, Bản Công Chúa muốn như thế nào liền như vậy, còn không tới lượt ngươi giáo huấn." Cảnh Lăng cao ngạo nâng đầu, có chút khinh thường nhìn Yến Nhi, " Đừng nói là Oanh Nhi.
Bản Công Chúa chính là tùy tiện tìm một lý do giết ngươi, cũng không có người dám chỉ trích Bản Công Chúa.
" Yến Nhi lỡ lời, Công Chúa thứ tội..." Yến nhi lo lắng, mồ hôi đều chảy ra, nàng sao lại quên, người này là Trưởng Công Chúa không phân rõ phải trái.
" Hừ, lần sau nếu ta thấy ngươi ôm Oanh Nhi, ta chém đứt hai tay của ngươi." Nói câu kia, trong mắt Cảnh Lăng hiện lên một tia sát khí.
Được rồi, nàng thừa nhận lý do lớn nhất nàng chán ghét Yến Nhi là Yến Nhi cùng Oanh Nhi quan hệ tốt, vừa rồi còn ôm Oanh Nhi.
" Oanh Nhi, đi thôi." Lưu lại còn đang quỳ Yến Nhi, Cảnh Lăng xoay người đi.
" Vâng, Công Chúa." Oanh Nhi mỉm cười, đi theo.
" Oanh Nhi, trở về ta sẽ kêu người may cho ngươi mấy bộ quần áo thật đẹp."
" Như thế nào lại nói như vậy, Công Chúa?"
" Cung nữ bên Bản Công Chúa, quần áo, tự nhiên phải hơn người khác."