Truy Tìm Ký Ức

Chương 9 : Khả Năng Của Tôi

Ngày đăng: 16:16 19/04/20


Nạn nhân thứ hai tên là Kỷ Nhã Hinh.



Gần đây, Kỷ Nhã Hinh luôn xuất hiện cảm giác, có người đi theo mình. Nhưng đó chỉ là cảm giác mơ hồ, cô cũng chẳng có chứng cứ. Cô cho rằng, dù báo cảnh sát, cảnh sát cũng không để tâm.



Cô là nhân viên bán hàng ở quầy nước hoa của Trung tâm thương mại, hàng tháng lĩnh mức lương tương đối, cuộc sống độc lập và thoải mái. Chỉ là mỗi ngày, cô tan ca rất muộn. Trung tâm thương mại đóng cửa lúc mười giờ, nhưng cô còn phải kiểm kê, kết toán, lần nào về đến nhà cũng hơn mười một giờ.



Kỷ Nhã Hinh nghi có đối tượng bám theo khi cô trên đường về nhà. Ngõ hẻm tối tăm, vắng người qua lại, nên dường như cô nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn đi theo mình từ phía xa. Nhưng khi quay đầu, đằng sau lại chẳng có một ai.



“Hay là người dân tình cờ đi qua?” Trước băn khoăn của cô, một đồng nghiệp đã hỏi câu này.



Kỷ Nhã Hinh lắc đầu. Cô chắc chắn là tiếng bước chân là của cùng một đối tượng. Tuy nhiên, cô không quá hoảng sợ hay căng thẳng.



Kỷ Nhã Hinh khá xinh xắn, từ nhỏ đã được nhiều cậu con trai theo đuổi. Do đó, cô đoán người này chắc cũng là một trong số những anh chàng theo đuổi mình, không đáng để bận tâm.



Dù xảy ra tình huống xấu đi chăng nữa, dù đối phương có ý đồ không tốt, Kỷ Nhã Hinh cũng chẳng sợ. Trong túi xách của cô luôn chuẩn bị sẵn bình xịt hơi cay. Ngoài ra, cô cũng có tác phong nhanh nhẹn, tính cách háo thắng, chưa từng chịu thiệt bao giờ. Kể cả đối phương dám làm chuyện xằng bậy, cô cũng có thể bảo vệ tốt bản thân.



Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Kỷ Nhã Hinh vẫn đề cao cảnh giác, cố gắng ra về cùng đồng nghiệp. Mấy ngày sau, cô phát hiện tiếng bước chân biến mất hoàn toàn.



Có lẽ đối phương biết khó mà tự rút lui. Cô cũng không để chuyện này trong lòng.



Hôm nay là thứ Tư, lúc Kỷ Nhã Hinh rời khỏi Trung tâm thương mại, đã là mười một rưỡi đêm. Người đồng nghiệp bình thường hay về cùng cô lại đi tỉnh ngoài nên cô đành phải về một mình.



Trên đường không có gì bất thường. Kỷ Nhã Hinh chọn đường lớn, nơi có đèn sáng để đi, đằng sau cũng không nghe thấy tiếng bước chân bám theo như hình với bóng.



Cô sống ở tầng ba. Lúc này đã tối muộn, cầu thang vô cùng yên tĩnh. Hôm nay, đèn ở hành lang trên tầng hai và tầng ba đều bị hỏng, cô thở dài, rút đèn pin nhỏ và chìa khóa từ túi xách, vừa hát lẩm nhẩm vừa mở cửa.



Vào thời khắc cánh cửa mở ra, sống lưng cô đột nhiên lạnh toát. Bởi vì cô nghe thấy tiếng thở của một người, cách cô rất gần.



Toàn thân cứng đờ, Kỷ Nhã Hinh quay đầu về hướng đó. Cô liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh đống đồ lặt vặt xếp bừa bộn trên hành lang. Hắn âm thầm lặng lẽ như một hồn ma ở đó từ bao giờ.




Bạch Cẩm Hi đảo mắt một vòng, trầm mặc trong giây lát. Sau đó, khóe miệng cô thấp thoáng nụ cười quen thuộc.



Châu Tiểu Triện sáng mắt.



Bạch Cẩm Hi lại liếc Hàn Trầm đang đứng sau mọi người. Anh cũng nhìn cô chăm chú, tựa hồ muốn xem cô phá án ra sao.



Đột nhiên nhớ tới thái độ coi thường của anh vừa rồi, Bạch Cẩm Hi bỗng dưng tràn đầy ý chí chiến đấu.



Cô nghĩ bụng: Anh trai à, anh nói tôi không hiểu. Nhưng thật ra, anh chưa biết bản lĩnh của tôi.



Giây tiếp theo, Bạch Cẩm Hi cất giọng lanh lảnh: “



“Tội phạm là đàn ông, tầm 25 đến 30 tuổi, học lực cấp ba, thi trượt đại học.



Tướng mạo bình thường, thân hình chắc nịch, thuộc dạng có đặc trưng nam tính tương đối rõ ràng.



Quan hệ nam nữ không thuận lợi, có thể từng ly hôn hoặc bị người phụ nữ sống chung bỏ rơi.



Hắn nhất định có một hoặc nhiều thói quen xấu như uống rượu, đánh nhau hay cờ bạc…



Cộng thêm kết luận lần trước, tôi vẫn cho rằng hắn sống ở khu vực gần đây, trong phạm vi năm cây số, thậm chí có khả năng từ nhỏ đến lớn đều sống ở khu vực này. Hắn thường mua đĩa phim sex, hỏi cửa hàng cho thuê băng đĩa ở đầu phố, chắc sẽ có manh mối.



Hắn có nghề nghiệp thể hiện đặc trưng nam tính rõ ràng như công nhân, nhân viên chuyển phát nhanh, tài xế… nhiều khả năng là công việc liên quan đến kỹ thuật. Nếu là tài xế, hắn sẽ thường phóng nhanh, vượt ẩu, bên giao thông chắc lưu trữ hồ sơ.



Thời điểm xảy ra vụ án là tối thứ Tư và thứ Bảy. Hơn nữa, hắn phải bỏ nhiều công sức đi theo dõi nạn nhân, do đó, thời gian làm việc của hắn tương đối linh hoạt. Chúng ta hãy tập trung điều tra chứng cứ vắng mặt của các đối tượng tình nghi.



Mọi người hãy lập tức liên hệ với công an khu vực của các khu dân cư, tiến hành điều tra theo các điều kiến nói trên. Khu vực quanh đây chắc không có nhiều đối tượng là nam giới, phù hợp với những tiêu chí này. Chúng ta phải thu thập bằng được danh sách đối tượng tình nghi trước buổi trưa ngày mai, để ngăn chặn tội phạm lại gây án.