Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 41 : Kỳ nghỉ giao thừa ngắn ngủi
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
~ Vì sao phải ngủ phòng khách ~
Một giờ sau, Augustine mở cuộc họp video, Phillip lập tức ân cần đưa lên một bó hoa hồng: “Chị dâu đang đợi anh về ăn tối.”
“Hạng mục khai thác khí than, Chính phủ bên kia có chút vấn đề, nhanh chóng nghĩ biện pháp giải quyết.”
“Hoàn toàn không thành vấn đề.” Phillip giúp anh mở cửa, nho nhã lễ độ xoay người, “Mọi việc cứ giao cho em, còn giờ chỉ cần hưởng thụ một đêm tuyệt vời này.”
Dạ Phong Vũ đang ngồi tựa đầu giường đọc sách, bên cạnh là cốc nước và hộp thuốc.
“Không khỏe sao?” Augustine ngồi bên giường.
“Chắc là trạng thái bình thường.” Dạ Phong Vũ đặt sách xuống, hai tay lười biếng ôm vai anh, “Làm việc xong rồi?”
“Nhưng anh không muốn mỗi lần làm xong, em đều sẽ bị sốt.” Augustine ôm người vào lòng, lông mày hơi nhăn lại.
“Không sao, sau này có thể từ từ học.” Dạ Phong Vũ cười, sau đó còn thật thà nói, “Anh đã tiến bộ rất nhiều.”
Augustine bắt đầu suy nghĩ, có nên xin chút sự giúp đỡ từ…… Nghiêm Khải. Dù sao nếu nói đến loại chuyện này, cậu ta chắc chắn có kinh nghiệm hơn mình.
“Đang nghĩ gì vậy?” Dạ Phong Vũ ghé sát vào nhìn anh.
“Về hội nghị lúc trước.” Augustine vô cùng bình tĩnh lấy cớ.
“Rất khó giải quyết sao?” Dạ Phong Vũ hỏi, “Vừa rồi anh hình như rất hoang mang.”
Augustine mặt than: “Anh sẽ không vì loại chuyện này mà hoang mang!”
“Vậy đừng nghĩ nữa.” Dạ Phong Vũ xoa xoa hai má anh, “Ngủ một giấc thật ngon quan trọng hơn.”
Phillip đảm đương vai phục vụ phòng, đẩy xe đưa bữa tối đến, còn kiên trì cầm theo bó hồng lúc nãy, nếu không phải vì Augustine đuổi ra ngoài, cậu ta thậm chí còn muốn ngâm một bài thơ tình, lại kéo một bản violon xin tiền boa.
“Hoa rất đẹp.” Dạ Phong Vũ tiện tay rút ra một cành, bẻ ngắn rồi cắm vào túi áo vest của anh.
“Em thích nó?” Augustine bắt đầu hối hận, vì sao mình vừa rồi không có nghe theo đề nghị của Phillip.
“Ngày mai em chỉ cần làm việc nửa ngày.” Dạ Phong Vũ xỏ dép lê đứng lên, “Muốn đi ra ngoài chơi không?”
“Không sợ bị phóng viên chụp được sao?” Augustine giúp cậu kéo ghế.
“Một chút, nhưng anh hẳn là sẽ không để cho loại chuyện này xảy ra.” Dạ Phong Vũ cố gắng duỗi lưng, “Lên núi được không?”
“Làm việc có mệt không?” Augustine hỏi.
“Tốt lắm, nội dung phim cũng không có gì quá khó khăn.” Dạ Phong Vũ vỗ vỗ anh, “Em đi thay quần áo.”
“Anh giúp em.” Augustine nhấc vali của cậu lên, hai người nắm tay cùng lên lầu.
Trình Hạ và Phillip nhìn theo, ngay cả hạt dưa trong tay cũng quên cắn!
Cái gì gọi là tình yêu chói mù mắt.
Chính là đây.
“Thế nào, cậu còn không cảm thấy họ sẽ sớm kết hôn?” Phillip lấy tay huých huých cậu.
“Tôi cần thay đổi tiền cược.” Em họ rất thức thời.
Mười phút sau, hai người mặc đồ đôi ở nhà, trong phòng khách vừa ăn hoa quả vừa cười đùa xem TV, thậm chí ngay cả chương trình chào mừng năm mới nhàm chán cũng không tha.
Trình Hạ sâu sắc cảm thấy, anh họ của mình cùng với nam thần đã sớm hưởng thụ cuộc sống lúc bảy mươi tuổi về hưu.
Phillip thì lại rất cảm động, vừa thái rau vừa ngâm thơ tình.
Một lát sau khi Trình Hạ ép xong hai ly nước trái cây, bưng lên vừa định mang ra, kết quả chỉ thấy hai người đã hoàn toàn từ bỏ TV, đang ôm nhau hôn lưỡi nồng nhiệt.
“Vừa rồi tôi nói sai, bọn họ căn bản không phải bảy mươi tuổi.” Em họ trở lại phòng bếp, rất muốn nghẹn ngào một phen —— kiềm chế chút đi a, phòng ngủ ở ngay trên lầu!
“Làm sao bây giờ, fan nhỏ của anh hình như bị dọa rồi.” Dạ Phong Vũ trêu.
“Cho nên phải trở về giường đúng không?” Giọng Augustine tối đi.
“Không được, đêm nay phải ăn cơm tất niên sau đó đón giao thừa.” Dạ Phong Vũ kéo hai má anh.
“Anh là người nước ngoài.” Augustine ý đồ trốn tránh.
“Lí do gì cũng không được phép dùng.” Dạ Phong Vũ vỗ ngực anh, “Nếu không ngoan, hôm nay ngủ phòng khách.”
Augustine: “…….”
Ngủ phòng khách?