Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 47 : Chuột chũi nhỏ tâm trạng phức tạp

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


~ Bọn họ đang hôn môi qua app ~



Vài ngày sau cái đêm ấy, trong một quán bar ở Virginia***, một đám đàn ông đang say sưa vui vẻ chúc rượu, còn hò hét chói tai yêu cầu vũ nữ tiếp tục cởi quần áo, không khí trên sàn nhảy high tới đỉnh điểm.



Chỗ ghế dài ở trong góc, một người đàn ông mặc áo sơ mi caro đang hút xì gà, trước mặt bừa bộn mấy cái vỏ chai rượu, cả người nhìn như đang suy sút, nhưng vì ra tay rất hào phóng, nên vẫn là khách được chào đón nhất ở đây.



Thấy hắn hình như đã say, bồi bàn đang định đi qua hỏi thăm xem hắn có cần gọi xe giúp không, đã bị ba người chắn trước mặt.



Nhìn đối phương cao gần hai mét, bồi bàn thức thời quay đi, bưng khay về quầy bar —– lăn lộn ở đây đã lâu, ai có thể trêu ai không thể chọc, gần như là liếc mắt cũng nhìn ra được.



Lại qua nửa tiếng, người đàn ông trên ghế thất tha thất thểu đi vào toilet, chỉ là còn chưa kịp kéo thắt lưng, trên cổ đã có cảm giác đau, lập tức trước mắt tối sầm rơi vào hôn mê.



Đợi đến khi tỉnh lại, đã bị trói ở một nơi xa lạ, nhìn giống như là một gian hầm.



“Xin chào.” Phillip cười tươi roi rói, giơ tay vỗ vai hắn.



Tay chân đều đang bị trói, người đàn ông hơi hoảng, theo bản năng giãy dụa muốn thoát khỏi ghế.



“Tốt nhất ông tỉnh táo một chút, phối hợp với tôi cho tốt.” Phillip kéo băng dính trên miệng hắn ra, “Nếu không có lẽ cả đời sẽ phải ở lại đây đó.”



“Phillip?” Người đàn ông kia không phải không biết cậu —- trên thực tế ở châu Âu, gần như không ai không biết hai anh em nhà này.



“Rất vui được gặp ông.” Phillip bắt cái tay đang bị trói của hắn, “Vinson tiên sinh tôn kính.”



“Tôi không nhớ là mình từng đắc tội Augustine.” Ngực Vinson phập phồng kịch liệt.



“Ông đương nhiên chưa từng đắc tội Augustine, nhưng lại đắc tội một người khác.” Phillip nhún vai, “Mà hậu quả của việc đắc tội người này, tuyệt đối đáng sợ hơn việc đắc tội Augustine.”



“Người đó là cậu?” Vinson đoán.



Phillip nghẹn một cút, sau đó lắc đầu: “Xem ra năm đó bị rơi xuống biển xong, đầu ông thật sự đã bị hỏng.”



Trong mắt Vinson càng tỏ ra mờ mịt.



“Nếu ông có thể trả lời toàn bộ vấn đề của tôi, thì có thể không cần phải gặp Augustine.” Phillip nói, “Mọi người đều biết, tính tình anh ấy kém hơn tôi rất nhiều, tin là ông sẽ đưa ra lựa chọn chính xác.”



“Rốt cuộc là vì chuyện gì?” Vinson hỏi lại.



“Về nghệ sĩ này.” Phillip giơ ảnh lên trước mặt hắn, “Tin là ông không lạ.”



Nhìn rõ người trong ảnh là ai, mặt Vinson đột nhiên cứng đờ.



“Bây giờ có thể bắt đầu nói rồi.” Phillip chậm rãi rót một ly rượu, “Nếu có quên chi tiết nào, tôi sẽ suy xét việc dùng ông để chăn Elizabeth, chắc là cảnh sát cũng sẽ không tin rằng, một người mà vài năm trước đã được xác nhận là tử vong lại một lần nữa xuất hiện, còn trở thành thức ăn cho trăn khổng lồ.”



“Frank tìm đến cậu?” Vinson hỏi.



“Ông có vẻ như còn chưa biết trọng điểm câu chuyện là gì.” Phillip lắc đầu, “Xem ra ông rất hy vọng có thể được gặp Elizabeth.”




Trình Hạ quyết đoán cúp máy………… Người này thật sự là hết thuốc!



“Ngủ được rồi?” Dạ Phong Vũ cười nhẹ.



“Hiện tại anh chỉ muốn gặp em.” Augustine tựa vào giường.



“Em cũng vậy.” Dạ Phong Vũ nói, “Nhưng tình yêu không phải toàn bộ cuộc sống, cho nên không thể tùy hứng.”



Augustine bất mãn.



“Nghỉ ngơi cho tốt.” Dạ Phong Vũ ra lệnh, “Ngủ!”



Augustine không muốn cúp điện thoại.



Ba phút sau.



Vẫn là không muốn cúp điện thoại.



Dạ Phong Vũ khen ngợi: “Có đôi khi anh thật sự đáng yêu.”



Mặt Augustine cứng đờ, đây là cái kiểu hình dung gặp quỷ gì.



“Nếu không đi ngủ, vậy có thể hỏi một vấn đề không?” Dạ Phong Vũ dựa vào cửa sổ.



“Đương nhiên.” Augustine gật đầu.



“Lúc Vinson nói em có AIDS, anh có chút nào……. lo lắng hay không?” Dạ Phong Vũ hỏi.



“Nếu hắn nói mình đến từ Sao Hỏa, anh có lẽ sẽ tin hơn.” Augustine thản nhiên trả lời.



Dạ Phong Vũ bật cười: “Cám ơn.”



“Hôn chúc ngủ ngon.” Augustine nói.



Dạ Phong Vũ ghé vào, in một cái hôn vào điện thoại.



Augustine không hài lòng: “Facetime.”



“Như vậy có vẻ rất ngốc.” Dạ Phong Vũ muốn kháng nghị.



Giây tiếp theo, Augustine lập tức gọi lại.



Trình Hạ ngồi xổm ngoài cửa phòng bếp, lại gọi đường dài tường thuật trực tiếp cho Phillip: “Ừ, tôi không nhìn lầm, bọn họ đang dùng app hôn môi.”



Thật sự…… Không hiểu nên nói gì bây giờ.