Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 6 : Tiến bộ mới trong phòng bếp
Ngày đăng: 03:28 19/04/20
Edit & Beta: Cafesvicim
– Đây là chó của tôi –
Chạy như điên lên lầu, MOKA giương vuốt cạy cửa, ghé vào giường dùng sức cọ người.
“Lại làm sao vậy?” Dạ Phong Vũ duỗi lưng, xoay người uể oải nhìn nó, “Quỷ phá phách.”
“Gâu gâu!” Phòng bếp có biến. MOKA cắn ống tay áo cậu, muốn kéo người đứng lên.
“Không được phá.” Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ vỗ vỗ nó.
Vẻ mặt MOKA nghiêm túc, rất có tư thế vạn năm không buông.
“Chào buổi sáng.” Augustine gõ cửa, sau đó đẩy ra.
Dạ Phong Vũ ngồi ở trên giường, áo ngủ bị MOKA cắn tuột xuống, lộ ra đường cong bả vai cùng ngực xinh đẹp.
“Gâu!” MOKA như hổ rình mồi, người này ăn vụng thịt bò!
“Chào.” Dạ Phong Vũ chào hỏi: “Mùi canh thịt, anh nấu bữa sáng sao?”
Augustine mặt không chút thay đổi: “Ừ.”
Xem ra không phải thực thành công a…….. Dạ Phong Vũ đẩy MOKA đang bám trên người mình ra, vịn đầu giường đứng lên.
“Vết thương của cậu thế nào rồi?” Augustine hỏi.
“Không tệ.” Dạ Phong Vũ thử hoạt động một chút, “Thuốc kia rất có tác dụng.”
Augustine nhìn tay phải của cậu.
“Miễn cưỡng có thể nấu bữa sáng, nhưng chắc là cần sự trợ giúp của anh.” Dạ Phong Vũ nói xong lại bổ sung, “Đương nhiên, chỉ là một vài bước đơn giản thôi.”
Augustine nghĩ tới một nồi thịt bò còn nguyên máu loãng kia, vì thế tiếp tục duy trì mặt than: “Tôi đợi cậu ở dưới.”
“OK.” Dạ Phong Vũ nhìn theo anh xuống lầu, sau đó vịn tường chậm rãi đi vào toilet, dùng một bàn tay bóp kem đánh răng.
“Gâu gâu!” MOKA theo vào giúp vui.
“Xem ra anh ta thật sự không biết cách chăm sóc người bệnh.” Dạ Phong Vũ nhìn nó, “Mày có đồng ý giúp tao vắt khăn mặt không?”
“Gâu gâu gâu.” MOKA trái phải ngoáy đuôi.
Dạ Phong Vũ cười lắc đầu, rửa mặt đơn giản sau đó đi xuống lầu, Augustine đã mang canh thịt đi hủy thi diệt tích, thậm chí nồi cũng vứt luôn.
MOKA nhìn nhìn đầy nghi hoặc, một mực đi tới đi lui hòng tìm dấu vết để lại.
MOKA dùng ánh mắt phi thường đồng tình nhìn cậu, nhưng vẫn là kiên định lựa chọn chủ mới khêu gợi.
“Nếu mày đồng ý ở lại lâu đài chăm sóc MOKA, anh sẽ giúp mày đem nó về.” Augustine ngồi trên sô pha, chậm rãi xoay nhẫn.
“Em đồng ý!” Phillip cường điệu.
“Tốt.” Augustine gật đầu, “Nếu trong vòng ba tháng này mày rời khỏi Milan và MOKA, anh sẽ dọn phòng ngủ của mày đến lồng của Simba.”
Phillip sợ hãi: “Simba vẫn luôn không ưa em!”
“Cho nên mày có thể lựa chọn ba tháng này đều ở lại lâu đài.” Augustine nói.
“Nhưng tháng sau em hẹn bạn gái đi Tahiti*.” Phillip những mong xin được ngày nghỉ.
Augustine cao cao tại thượng nhìn cậu.
…………
“MOKA!” Phillip vẫn chưa từ bỏ ý định.
Chó lớn ôm Dạ Phong Vũ móng vuốt không buông.
“Tôi phải được bảo lưu quyền thăm nom MOKA.” Phillip tan nát cõi lòng.
“Không thành vấn đề.” Dạ Phong Vũ cười cười, “Lúc nào cũng có thể.”
“OK.” Augustine gật đầu, “Nếu chuyện này đã giải quyết xong, hiện tại mày có thể đi rồi.”
Phillip: “………….”
“Còn có vấn đề gì?” Augustine liếc mắt một cái.
Phillip lệ tuôn chạy mất.
“Thật sự rất xin lỗi, hy vọng vừa rồi không có dọa đến cậu.” Augustine nho nhã lễ độ.
“Đương nhiên sẽ không.” Dạ Phong Vũ hỏi, “Có muốn ở lại ăn một bữa cơm không?”
“Ngày mai* tôi sẽ đến phòng khám bác sĩ Grater.” Augustine tựa trên sô pha, “Cindy rất thích cậu, cho nên Nancy gọi điện thoại qua, hy vọng có thể mời cậu cùng MOKA lên núi.”
“Đương nhiên có thể.” Dạ Phong Vũ cười cười, “Tôi cũng rất thích Cindy, cùng với nhạc hội trong rừng.”
~*~
* Chỗ này trong nguyên tác là 后天 – [hòutiān] nghĩa là ‘ngày kia’, nhưng đến “tối” (trong những chương sau) tác giả lại dùng 明天 – [míngtiān] nghĩa là ‘ngày mai’, mình nghĩ chỗ này mẹ Tiếu có thể đã nhầm nên mạn phép sửa lại thành ‘ngày mai’ cho hợp với tình tiết về sau.