Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 62 : Bữa tiệc sắp tới
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
~ Augustine tiên sinh rất khẩn trương ~
Sắc trời tối dần, đúng giờ Kate phu nhân mang bữa tối tự mình chuẩn bị đến.
“Bày trí thật…. độc đáo.” Augustine nhìn một nồi nước không rõ bên trong là gì, miễn cưỡng tìm một từ trung tính để miêu tả.
“Sẽ giúp thân thể nhanh chóng hồi phục, nhưng tiểu Cookie rất không thích ăn.” Kate phu nhân tỏ ra lo lắng, “Có lẽ tôi cần tự mình giám sát.”
“Nếu ngài đã mệt rồi, tôi có thể làm thay.” Augustine nhận lấy cái khay trong tay bà.
Kate phu nhân vui vẻ đồng ý, còn thể hiện sự cảm kích.
Chờ lúc Augustine trở lại phòng ngủ, Dạ Phong Vũ đã dậy, đang lười biếng ngồi trên giường nhìn anh.
“Cảm thấy thế nào?” Augustine ngồi bên giường.
Dạ Phong Vũ trả lời: “Hoàn toàn khỏe rồi.”
“Giống như đúc với những lời Kate phu nhân dự đoán.” Augustine bật cười, “Lúc em bị ốm lại nói dối rất đáng yêu.”
“…….” Dạ Phong Vũ một lần nữa nằm lại về giường, định tiếp tục đi ngủ, sáng sớm ngày mai lại khỏe lại lần nữa.
“Trước tiên ăn cái này đã.” Augustine kéo cậu đến.
“Cái gì thế?” Dạ Phong Vũ nhìn cái khay trên bàn, trong lòng nảy ra một dự cảm xấu.
“Nghe nói được bỏ thêm thảo dược thần bí.” Augustine giúp cậu múc ra một chén canh đặc sệt, một làn hương nóng hổi bay lên, nhịn không được liền….. cứng ngắc một chút.
Dạ Phong Vũ ngồi trên giường, cầm thìa lên hồ nghi khuấy khuấy.
Augustine: “…….”
Sau một lát im lặng, Augustine an ủi: “Biết đâu sẽ có hương vị kì diệu.”
Dạ Phong Vũ thật sự là không có dũng khí mở miệng.
Augustine đành phải làm mẫu tự ăn một miếng trước.
“Thế nào?” Dạ Phong Vũ nhìn anh.
Augustine mặt than nuốt xuống.
Dạ Phong Vũ cắn môi dưới.
“Là vì cùng em ăn bữa sáng.” Augustine lau vụn bánh mì trên mặt cậu, “Cũng là vì đề phòng Kate phu nhân lại tiếp tục đưa tới mấy loại đồ ăn kì quặc.”
“Hôm nay mấy giờ thì về?” Dạ Phong Vũ cười hỏi.
“Chắc sẽ muộn, có điều Phillip sẽ cùng Leon tiên sinh đi săn, về phần Kate phu nhân, bà nói phải ở lại chỗ này chăm sóc em.” Augustine nói, “Cuối tuần sẽ có một bữa tiệc long trọng.”
“Ngày lễ sao?” Dạ Phong Vũ hỏi.
Augustine lắc đầu: “Ngày thảm họa.”
………
“Sinh nhật anh?” Trình Hạ trợn mắt.
“Vì sao cậu lại giật mình như vậy?” Phillip rất bi thương, “Ai cũng có ngày sinh nhật của mình.”
“Được rồi.” Trình Hạ buông tay, “Sinh nhật vui vẻ.”
“Tôi có thể có quà không?” Phillip hai mắt tràn ngập chờ mong.
“Có thể.” Trình Hạ gật đầu.
“Vô cùng cảm ơn.” Phillip cầm tay cậu, “Tin tôi đi, món quà này đối với cậu mà nói là rất quan trọng, bởi vì không phải ai cũng có cơ hội này đâu.”
Trình Hạ: “………”
“Catherine cũng tới.” Phillip ý vị thâm trường.
“Vậy chẳng phải là Augustine tiên sinh lại muốn đi khỏi lâu đài sao?” Trình Hạ giật giật khóe miệng.
“Lần này sẽ không.” Phillip nói, “Bữa tiệc này vô cùng long trọng, khách mời đều là chính khách và phóng viên.”
“Sinh nhật của anh mà lại long trọng như vậy.” Chuột chũi nhỏ tỏ vẻ hâm mộ một chút.
“Trên thực tế tôi càng vui lòng mở tiệc với một trăm người đẹp bikini, chứ không phải đối phó với khách mời và phóng viên.”
Trình Hạ dùng ánh mắt nhìn dâm ma mà nhìn anh ta, một trăm.
“Có điều trọng điểm bữa tiệc này cũng phải là tôi.” Phillip vỗ vỗ đầu cậu, giọng phi thường có thâm ý, “Mà là Augustine và chị dâu.” Đây là lần đầu tiên bọn họ cùng xuất hiện trước mắt công chúng.” Cho dù chỉ là quan hệ bạn bè, cũng vẫn có ý nghĩa phi thường trọng đại.
“Augustine tiên sinh thấy sao?” Trình Hạ hỏi, “Anh ấy hình như cũng không thích công khai cho lắm.”
“Anh ấy không có ý kiến gì với chuyện này, nhưng thật ra cũng rất khẩn trương.” Phillip sờ sờ cằm, có chút che giấu không nổi cảm giác………… vui sướng khi người gặp họa.