Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 64 : Có lẽ sẽ có bất ngờ mới ở bữa tiệc

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


~ Leon tiên sinh rất ngạc nhiên ~



Trước bữa tiệc một ngày, hệ thống an ninh toàn bộ vào chỗ, người cũng nhiều hơn trước không ít.



“Nhìn có vẻ bữa tiệc tối này sẽ rất long trọng.” Dạ Phong Vũ ngồi bên giường sấy tóc, “Lâu đài chưa từng náo nhiệt như vậy.”



Augustine tựa vào đầu giường, cảm thấy hơi đau đầu —— hôm nay anh bị các loại chuyện vặt phức tạp quấy rầy cả ngày, hơn nữa Phillip vẻ mặt sung sướng, quả thực cảm thấy giây tiếp theo sẽ nổ mạnh.



Dạ Phong Vũ giúp anh nhu huyệt thái dương: “Anh thật sự rất quan tâm Phillip.”



“Anh chỉ muốn ném nó vào lồng Simba.” Augustine mặt không đổi sắc.



Dạ Phong Vũ cười cười, vỗ ngực anh: “Ngủ.”



Augustine ôm cậu vào lòng: “Nếu không thích không khí tiệc tùng, em có thể đi trước.”



Dạ Phong Vũ lười biếng ừ một tiếng, có vẻ không có nhiều hứng thú với bữa tiệc này.



Lòng bàn tay Augustine chậm rãi lướt qua lưng cậu, sau đó xoay người đè xuống giường.



“Hôm nay anh đã rất mệt.” Dạ Phong Vũ dùng ngón trỏ lướt qua cằm anh.



Đáp lại cậu chính là một nụ hôn triền miên mà lại nóng bỏng.



Thân thể đã sớm vô cùng quen thuộc với đòi hỏi của đối phương, hai tay Dạ Phong Vũ ôm vai anh, hơi hơi ngẩng đầu thở dốc.



“Anh thích âm thanh của em.” Augustine duyện cắn trước ngực cậu.



“Ba mẹ em ở bên cạnh.” Dạ Phong Vũ nhắc nhở ——- Bởi vì ở phòng ngủ trước mỗi sáng đều có thể nghe tiếng Simba rít gào, tuy rằng rất hợp với sở thích của Leon tiên sinh, nhưng Kate phu nhân thật sự quá mệt mỏi, cho nên hôm nay mới đổi xuống tầng một.



Augustine hơi ngừng lại, cảm thấy loại đối thoại như của học sinh này có hơi… kì dị.



Dạ Phong Vũ vô tội nhìn anh.



Augustine không thể không tạm thời ngừng động tác, xuống giường đi đóng cửa sổ, lại kéo chặt rèm cửa.



Nhưng cho dù là như vậy, nghĩ tới Leon tiên sinh nóng nảy lớn giọng, cùng với trình độ cuồng nhiệt đối với súng săn và thảo nguyên châu Phi, hai người vẫn là hơi hơi kiềm chế một chút, dùng thời gian cũng rất……. ngắn.



Miễn cưỡng giải quyết vấn đề xong, Augustine hôn cái trán cậu, rõ ràng là đang ở nhà mình, vì cái gì lại có thể có loại cảm giác….. yêu đương vụng trộm.



“Ngủ.” Dạ Phong Vũ xoay người né trách, ngay cả ánh mắt cũng không muốn mở.



“Buổi tối gặp Kate phu nhân, bà ấy nói em có chuyện muốn nói với anh.” Augustine nắm ngón tay cậu, đưa lên miệng cắn một cái, “Chuyện gì?”



“Hả?” Dạ Phong Vũ đầu tiên là sửng sốt, sau đó nghĩ nghĩ mới phản ứng được, “Lương Hạo gọi điện cho em, nói đầu tháng sau có thể sẽ có vài việc.”



“Phải về nước?” Augustine nhíu mày.



“Ừ.” Dạ Phong Vũ ngáp.



“Đi bao lâu?” Augustine hỏi.
Augustine trầm mặc không nói.



“Tin em.” Phillip vỗ vỗ vai anh, “Bởi vì bây giờ anh đang chìm trong tình ái mê người, cho nên có một số việc, giao cho em có lẽ càng thích hợp.”



………



Là phần tử sinh động nhất trong lâu đài, nhân duyên của Phillip tương đối cao, chỉ là bánh sinh nhật thôi cũng đã nhận được vô số.



“Rất hạnh phúc đi.” Trình Hạ đứng trước biển kem bơ, cảm thấy hơi hoa mắt!



“Cậu có thể ăn hết sức.” Phillip ôm cậu đặt trên ghế, “Có điều trong thời gian tiếp theo, tôi phải đi tiếp đãi khách mời.”



“Từ từ.” Trình Hạ lấy một cái hộp nhỏ trong túi ra, “Quà sinh nhật.”



“Vì sao lại nhỏ như vậy?” Phillip oán giận.



“Không cần thì thôi.” Trình Hạ cướp về.



Phillip rụt lại, vừa mở vừa thất vọng: “Tôi còn tưởng cậu sẽ tặng tôi một con sư tử cái.”



Trình Hạ: “…..”



Vì sao tôi phải tặng cho anh sư tử cái!



“Chìa khóa gì đây?” Phillip nghi hoặc cầm lên, “Vì sao lại cho tôi cái này?” Sau đó lại trước khi Trình Hạ trả lời, tự mình xúc động, “A! Mở ra cánh cửa trái tim!”



Trình Hạ đập một cái: “Tim cái đầu anh.”



Ánh mắt Phillip rất bi phẫn: “Vì sao ngay cả sinh nhật cũng không có đặc quyền!”



“Là xe máy, nhãn hiệu anh thích nhất kia, loại mới nhất.” Trình Hạ trả lời, “Đây là địa chỉ và chìa khóa kho chứa.”



“Oaaaa!” Phillip vạn phần ngỡ ngàng.



“Anh đi được rồi.” Trình Hạ đuổi người, tặng quà tặng đến đặc biệt không có thành ý.



“Buổi tối chúng ta có thể ăn mừng riêng!” Phillip thành kính cầm chân trước cậu.



“Nhanh lên!” Trình Hạ đập anh.



Phillip vui vẻ chạy đi, Leon tiên sinh đột nhiên không biết từ chỗ nào xông ra: “Quan hệ giữa hai đứa thật tốt?”



“A!” Trình Hạ bị dọa sợ.



Leon tiên sinh qua lại đánh giá cậu, ánh mắt phi thường hoài nghi, vả lại lo lắng.



Trình Hạ mơ hồ nhìn ông.



Cho nên hiện tại đây là…. tình huống gì.