Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo

Chương 8 :

Ngày đăng: 09:23 18/04/20


"Người đàn bà chết mất rồi!"



Cái tin đó nhanh chóng lan khắp trường Twenty Stars,mọi người ùa ngay xuống phòng mĩ thuật để xem có chuyện gì xảy ra…



Các thầy mang cái khung tranh ra…..



Nó…chỉ còn là 1 tờ giấy được sơn màu đen…còn hình ảnh người phụ nữ bên trong đã biến mất tăm…



Mọi người sợ hãi nhìn nhau….



_Đêm qua có bảo vệ trực đêm mà?Ông ta đâu!?-thầy hiệu trưởng hỏi.



_Thưa thầy…ông ta…biến mất rồi!



Ai đó đã trả lời thầy như thế.Sau đó thì cảnh sát ập tới xem xét hiện trường…Trong quá trình điều tra,bổng mọi người nghe trên trần nhà có tiếng động lạ… 1 cái xác đàn ông còn nguyên bộ đồng phục bảo an từ trên trần nhà rơi xuống…Ông ta là người bảo vệ trực tối qua…Và ông ta chết do bị siết cổ!



________o0o________



"Có người nhìn thấy Người đàn bà chết đang đêm xuất hiện trên trần nhà…Sợ thật,…bức tranh đó bị ma nhập hả?...Có thể…là con ma trong trường mình…Đừng nói bậy,nó sẽ ám cậu đấy!...."



Vụ án bức tranh Người đàn bà chết làm cả trường xôn xao mãi không yên…Ai cũng sợ bức tranh này,họ đề nghị trường huỷ nó đi nhưng thầy hiệu trưởng chỉ gật đầu cho qua và bức tranh trống rỗng đó vẫn còn ở phòng mĩ thuật…



Người đàn bà chết đang ở quanh quất đâu đó trong trường…



Một buổi tối nọ,khi trong trường không còn 1 bóng người…



Bạch Dương và vài đứa bạn quậy phá của mình đang ở trước cổng trường.Đứa này đạp lên vai đứa kia để leo vào trong…hình như chúng sắp làm chuyện gì mờ ám.Chật vật 1 hồi,chúng cũng vào được bên trong.



Sân trường lúc này chẳng khác nào khu nhà ở bỏ hoang….



_Tụi mình có 3 đứa,3 đứa sẽ đi đến 3 chổ khác nhau.Nhớ là lựa chổ nào…bị đồn là có ma đấy nhá!-Bạch Dương cười bí hiểm nhìn 2 đứa kia.



_Trò này…tụi tao thấy không nên chơi!



_Tụi bây nhát quá!Người ta đồn thổi chứ không có ma cỏ gì đâu mà sợ.



_Tao…tao sẽ tới nhà vệ sinh,thằng kia tới chổ hồ bơi,còn mày…



_Tao sẽ tới phòng mĩ thuật!Ha ha ha-Bạch Dương cười đắc chí.



Phòng mĩ thuật ẩn mình dưới bóng cây me già,im lặng và âm u đến đáng sợ…Hình như người ta quên khoá cửa,…cũng phải thôi,ai cũng lánh xa cái chổ này cả!



Bạch Dương lần mò đẩy cửa bước vào…Nó mò mẩm mãi mới tìm được công tắc điện.



Cả căn phòng bừng sáng sau tiếng "cách" của cái công tắc.Bạch Dương nhìn xung quanh,không có gì cả.Nó thở phào nhẹ nhỏm,tung tăng lại gần cái khung tranh đen kịt của Người đàn bà chết…



_Thì ra chỉ là tin đồn nhảm!-Bạch Dương vịn tay lên khung tranh.



Bổng nó cảm thấy sau lưng nhồn nhột,có cái gì giống như nhúm lông gà đang quét lên lưng nó….1 mái tóc dài phủ lên vai…rồi lên cả phần mặt…Bạch Dương cảm thấy sau gáy mình lành lạnh,nó run cầm cập quay mặt lại nhìn cái vật dang ở phía sau mình…Một cái đầu người gớm ghiếc treo lơ lửng trước mặt Bạch Dương…



Bạch Dương hoảng sợ bỏ chạy về phía cầu thang,nó leo lên tấng trên để thoát thân.Bạch Dương trốn vào 1 góc phòng học,mặt tím ngắt,nó ôm ngực thở hồng hộc..




"Tít…tít…tít……."



Xử Nữ bực dộc lục túi lấy khoá mở cửa.Lạy Chúa,kì nghỉ hè của cô sẽ phải dành 1 tuần ở nơi gớm ghiếc này sao?



_Này cháu ơi!



1 ông lão ăn mặc kiểu nông dân đứng bên hàng rào gọi Xử Nữ.



_Cháu định ở lại ngôi nhà này à?



Xử Nữ ngẩn mặt lên và bắt gặp thái độ kì lạ của ông lão ấy.Hình như ông ta dò hỏi,nhưng trong dò hỏi lại có vẻ e dé,ái ngại…



_Vâng,bố mẹ cháu mua ngôi nhà này để nghỉ hè ông ạ!



Xử Nữ đút chìa khoá vào ổ,cái chìa không vừa vặn lắm nên cố ra sức vặn liên tục làm nắm đắm cửa kêu lên cành cạch,tưởng như sắp sứt ra ngoài đến nơi.



_Nhưng như thế thì có sao không hả ông?



_À…ờ…chỉ là…cháu phải cẩn thận!



_Cẩn thận gì ạ?-Xử Nữ cuối cùng cũng mở được cánh cửa cứng đầu,cô lau mồ hôi tráng và kéo cái va-li vào trong.



_Không có gì,chỉ là…ngôi nhà này hơi cũ nên…cháu phải cẩn thận!



Ông lão nói xong thì vội vàng bỏ đi ngay,Xử Nữ cảm thấy ông già này thật cổ quái làm sao.Nhưng thái độ kì quặc của ông già cũng không làm cô khó chịu bằng cái mớ hổn độn,bừa bãi trong căn nhà tối tăm,ẩm thấp này!



________o0o________



Tiểu Nữ mất cả buổi sáng để dọn dẹp căn nhà,bây giờ thì nó trông khá hơn trước rất nhiều.



Mặt trời ngã bóng về Tây,đồng hồ cho biết đã hơn 5 giờ rưỡi chiều.Xử Nữ ngồi phịch xuống bộ sô-pha vừa lau chùi kĩ lưỡng ngã lưng 1 lát.Chợt cô nhớ đến cái máy ảnh chụp lấy liền trong va-li.



Lâu rồi Xử Nữ không dùng đến nó,kể từ sau vụ của Thiên Yết,nó dường như chỉ có 1 vị trí duy nhất là trong túi đồ du lịch của gia đình.



_Phải chụp 1 bô kỉ niệm chứ!



Xử Nữ lấy cái máy ảnh ra rồi hí hửng mang nó đến trước tấm gương trong nhà tắm.Cô vừa cưới thật tươi vừa đưa ống kính lên…



"Phụt!"-ánh đèn Flash nhá lên.



Xử Nữ đưa tay hứng dưới khe trả hình nhưng mãi cũng chẳng thấy tấm ảnh nào chui ra.



_Kì thật,nó hỏng rồi sao!?-Xử Nữ nhăn mặt vỗ vỗ cái máy ảnh-Đúng là xui xẻo!



Tiểu Nữ bực mình vứt cái máy ảnh lên ghế sô-pha rồi bỏ vào mang va-li quần áo vào phòng ngủ.



Sau khi Xử Nữ đi mất bóng,cái máy ảnh mới kêu lên rè rè rồi nhả ảnh ra…Tấm ảnh nhẹ tênh rớt xuống gầm sô-pha…Trong ảnh là gương mặt Xử Nữ đang cười rất tươi…Nhưng….phía sau còn có 1 gương mặt khác.



…1 bóng người mặt bộ váy trắng kiểu của thập niên 80 đứng lù lù sau lưng Xử Nữ…Mái tóc dài hơi rối phủ kín 2 bên mặt…Chỉ chừa lại hốc mắt trũng sâu,thâm quầng với con ngươi trợn tròn,trắng dạ…Cái nhìn đầy oán hận chọc vào sống lưng kẻ ngây ngô trong hình…