Truyện Ngắn Hay

Chương 7 : Tơ thích cậu rồi, bạn thân ạ

Ngày đăng: 00:44 22/04/20


Tác giả tuổi teen có đam mê viết truyện từ năm lớp 8. Ta mới tập tành mong mọi người ủng hộ ^^



- Lên xe!



Thư nguýt dài một cái rồi ngồi ‘’uỳnh!!!’’ lên xe. Hoàng cười đểu, sáng nào cũng thế này, cậu thấy thân quen lắm rồi. Vì Thư với cậu là bạn thân mà.



– Anh… anh có thể nhận cái này không ạ?



Hoàng thu lại nụ cười khi nhìn mặt Thư đang giận dỗi, quay sang nơi phát ra cái tiếng nói trong trẻo ở nhà để xe.



– Ồ. Được chứ em!



Cô bé đưa xong rồi chạu mất hút.



Hoàng trông theo dáng cô bé chạy thì cười cười, mở ra thấy một cái thiệp hồng tím nhỏ xinh. ‘’Í, còn để lại số điện thoại nữa cơ à!’’. Hoàng không hẳn là Hotboy, chỉ là biết cách chăm chút và ăn mặc một chút cùng với khuôn mặt, dáng người ưa nhìn thôi mà. Thỉnh thoảng cậu cũng nhận được mấy lá thư như này nữa.



Cất xe xong, Hoàng đút tấm thiệp vào túi áo đi lên lớp.



– Nè nè! Hotgirl làm quen nè.



Mỗi lần ‘’nè’’, Hoàng đều đưa cái thiệp nhỏ xinh ra quơ quơ trước mặt Thư khoe.



– Bỏ ra! Kệ cậu. Chả liên quan.



Thư càu nhàu, nó còn chưa chép bài xong mà. Sáng ngủ thì cũng không yên. Giờ còn nốt mấy phút chép bài mà cũng bị làm phiền nữa.



– Hừ! Chép đi đồ bọ cạp!



Tan học, Thư ôm tập sách đi ra phòng bảo vệ đợi Hoàng. Nãy tiết cuối Hoàng chạy ra trước nó cũng không để ý. Nhìn tiết trời nắng chang chang, Thư nheo mắt cằn nhằn. ‘’Lấy xe gì mà lâu vậy không biết.’’



Thư cứ đứng đó ôm sấp bài tập chờ Hoàng. Hôm nay Hoàng lấy xe lâu thế? Nhìn học sinh lũ lượt ra về, Thư chóng mặt. Hay là cậu đang bận gì nhỉ, Thư tự hỏi với rồi tiếp tục đứng chờ.



Tiết trời mùa hạ dường như càng thở nhiều ra không khí oi bức và khó chịu khiến Thư nhăn mặt, tay thỉnh thoảng lại đưa lên vuốt những giọt mồ hôi trên trán. Hôm nay cậu bỏ Thư ở lại một mình. Thư nhất định không tha cho cậu đâu.



Thư giận, bước chân nặng trĩu đội nắng về nhà. Áo chống nắng để ở trong cốp xe của Hoàng rồi còn đâu. Thư càu nhàu xách lại ba lô vượt nắng về nhà.



***



– Thư! Dậy! Thằng Hoàng nó đón đi học kìa.



– Dạ. Biết rồi mẹ.



Thư lật chăn, tay đưa lên vỗ vỗ vào miệng ngáp. Hôm nay không để Hoàng đợi lâu nữa. Sửa soạn xong, Thư đi xuống lầu, nhìn thấy Hoàng lại có chút ngượng ngượng.



– Bọ cạp! Nhanh chân không tớ cho đi bộ giờ.



– Xí! Có giỏi cậu cứ đi trước đi xem nào.



Ngồi trên xe đạp điện mát rượi, Hoàng quay nữa đầu lại hỏi nó:



– Chuyện hôm nọ không giận tớ chứ?



– Chuyện gì?



- Bỏ bom cậu hôm qua.



-Không!



– Thật hả?



– Ừ, tớ không giận đâu.
Cậu nộp cho thầy mẩu giấy, thầy giáo hỏi xem ai là người truyền thư cho Hoàng thì Thư đứng dậy.



– Hai cô cậu giỏi thật, bày trò viết thư yêu đương cho nhau trong lớp. Ra cửa lớp xách nước đứng co chân cho tôi.



Vậy là hai đứa phải lục đục đi xách hai xô nước đứng ở cửa lớp.



Thư co một chân, xách xô nước nặng trĩu.



– Mang đây!



Hoàng đổ nửa số nước ở xô của Thư vào xô mình cho Thư bớt nặng rồi tiếp tục đứng xách. Thư bẽn lẽn im bặt.



– Tớ nói lại! Tớ thích cậu.



– Vậy còn Ngọc?



Thư mở tròn đôi mắt, mím chặt môi, giờ mới thấy nó nói.



– Chia tay rồi.



– Sao cơ?



Hoàng không trả lời, thở dài nhìn ra sân trường tràn ngập ánh nắng.



– Đưa tay đây!



Thư bỏ xô nước xuống, đưa tay về phía Hoàng.



Hoàng cũng bỏ xô nước khỏi tay, giữ tay Thư rồi dùng ngón tay của mình vẽ lên bàn tay trắng trẻo của Thư một hình trái tim nhỏ.



– Hèm!!!



Tiếng ông thầy giáo vang lên cắt đứt thước phim tình cảm của hai đứa. Thư rụt tay lại rồi vội vàng xách xô nước đứng co chân tiếp.



Hai đứa lại lén lút nhìn nhau cười.



– Thật chứ? – Thư nghiêng đầu hỏi thật nhỏ.



Gật đầu.



Hoài Thư cười nụ cười tỏa nắng nhìn ra phía sân trường. Cảm nắng thì sao? Chẳng phải từ một cơn cảm nắng nó đã có Hoàng bên cạnh rồi sao?



Cậu như ánh ban mai.



Khiến tớ muốn chạm tay tới nơi sức sống.



Cậu ngọt lịm như những viên đường cô nhỏ xíu.



Khiến tớ muốn hưởng thụ mãu không thôi



Cậu như nắng.



Khiến tớ ngược đường để yêu.



***



21h47’



4/3/2014