Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 108 : Cô gái nhỏ tham lam

Ngày đăng: 16:50 30/04/20


Lý Cường cũng đứng lên theo, nhìn nhìn mấy lá bùa hình ngôi sao đặt trên bàn, trong mắt xuất hiện vẻ giằng co, một lúc sau mới gọi Sở Niệm: "Vậy nếu như......Chúng tôi đồng ý đi tự thú thì sao? Chúng tôi phải liên lạc với cô bằng cách nào?"



"Tiền đặt cọc đến, tôi tự nhiên sẽ gọi điện thoại cho anh." Nói xong, Sở Niệm liền mặc kệ Lý Cường, đi ra khỏi quán cafe.



Sắc trời bên ngoài đã dần dần tối, Sở Niệm đứng ở trên đường cái, trong lòng hơi hoảng sợ. Đi lang thang trên đường hơn một tiếng, cô mới lấy di động ra gọi cho Thương Sùng.



Nghe được giọng nói quen thuộc trong ống nghe, vẻ mặt cứng ngắc của cô giữ từ lúc trưa đã giãn ra. Cô hỏi: "Giờ anh có rảnh không?"



"Có, em ở đâu?" Thương Sùng quả nhiên rất hiểu Sở Niệm, một câu nói bình thường mà thôi, cũng đã hiểu ý tứ của cô. Chỉ là, nghe giọng của cô, hình như tâm trạng khá tệ. Thương Sùng đem hai con mèo đang tranh cãi nhau, ném một trái một phải xuống khỏi ghế sofa.



"Đã gặp được chuyện gì sao? Cảm giác tâm tình em không tốt lắm."



"Anh đến đây rồi nói sau, em đang ở đầu đường phía đông."



"Em tìm một chỗ kín đứng đi, anh lập tức tới ngay."



"Vâng." Sở Niệm nhẹ nhàng nở nụ cười, sau đó bỏ di động vào trong túi xách.



Gió đêm rất lạnh, cô không hề nghe theo lời Thương Sùng, vẫn đứng ở trên đường cái. Cô kéo kín áo khoác trên người, trong đầu đều là chuyện của buổi chiều.



Chưa đến hai mươi phút, =-=-ll..,ll,e,,quy,,don,,,,----Thương Sùng liền chạy tới. Nhìn bóng dáng đang đứng im trong gió kia, rất là bất đắc dĩ thở dài. Cởi áo khoác của mình ra, anh đi tới choàng trên vai cô.



Nhìn gò má cô bị lạnh đến ửng hồng, trong lòng anh đầy căng thẳng, nhíu chặt mày, trách: "Không phải đã kêu em tìm một chỗ kín để đợi sao? Vì sao lại đứng ở đây?"



"Đột nhiên muốn ngắm phong cảnh, cho nên đứng ở đây chờ anh." Sở Niệm xoay người chui vào trong lòng anh, cho dù thân thể anh vẫn lạnh như trước, nhưng không hề cản trở đến sự quyến luyến vòng ôm của cô với anh.
"Anh còn tưởng rằng em là chúa tham tiền chứ, không ngờ Sở Niệm nhà chúng ta lại hào phóng như vậy." Sở Niệm thiện lương khiến lòng anh gợn sóng, anh hôn nhẹ lên gò má cô, điều tiết không khí trêu chọc nói.



Sở Niệm bị anh làm cho tức cười, đáp: "Em tham tiền đó, chẳng lẽ anh không thích tiền sao?"



"Anh? Bình thường." Đối với Thương Sùng mà nói, tiền tài là thứ hoàn toàn không có ý nghĩa, mấy năm qua, bất động sản và tài sản của anh đều nhiều không kể xiết, tiền tài càng không đáng tính.



Sở Niệm làm mặt quỷ với anh, nói: "Biết rõ anh có tiền rồi, dù sao em cũng đã nghĩ khá kỹ về kế hoạch, anh không cần bận tâm đâu. Anh yên tâm, ngoại trừ đòi tiền bọn họ, còn khiến cho bọn họ đáp ứng chuyện tự ra đầu thú nữa."



"Nếu như về sau bọn họ thay đổi thì sao?"



"Vậy em không ngại thả vài con ma ra chơi với bọn họ đâu! Anh cũng biết, em có muốn gọi vài hồn ma đến hỗ trợ cũng chỉ là phất tay cái mà thôi."



Thương Sùng nở nụ cười, dùng ngón tay chọc nhẹ lên cái trán trắng nõn của cô, nói: "Em đó, đúng là xấu bụng. Em không sợ em lên nhiều kế hoạch như vậy, ===ll..,ê,,quy,,,,donn,,,...===người ta cũng không định tìm đến em để làm giao dịch sao? Còn nữa, em muốn Tần Tâm Nhu bỏ xuống thù hận trong lòng, nhưng nếu cô ta không chịu thì sao?"



"Em biết rõ anh có ý gì, chuyện của Lưu Di Na đã cho em một bài học, em sẽ không xúc động nữa. Nếu như chấp niệm của Tần Tâm Nhu thật sự sâu như vậy, em sẽ thu cô ta vào trong lá bùa, khi nào nghĩ thông suốt thì sẽ cho siêu sinh. Về phần..."



Cô còn chưa nói hết câu, di động của cô liền báo có tiền chuyển vào ngân hàng. Cô lấy di động từ trong túi xách ra, rất đắc ý quơ quơ trước mặt anh. 



"Em có thể suy nghĩ nhiều như vậy, nhất định là có nắm chắc."



Lần trước, chuyện của Lưu Di Na, tuy đã khiến cô bị thương, nhưng cũng chính vì lần đó, danh tiếng của cô trong giới trừ ma đã tăng lên không ít so với trước kia.



Chịu chút thiệt, khôn ngoan hơn, rất đáng để trả giá.