Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi
Chương 195 :
Ngày đăng: 16:52 30/04/20
Chương 195
Ta có thể lựa chọn không nghe sao
Tiếng Sở Niệm trong điện thoại rất lớn, Vương Lượng dù áp điện thoại sát vào tai thì người cạnh bên vẫn nghe rõ được nội dung gào thét.
Bị Sở Niệm làm cho kinh ngạc…hắn chưa từng thấy qua cô như vậy bao giờ.
Từ lúc biết tới giờ, biểu tình cô trước mặt hắn không phải là khách sáo mỉm cười, thì là lạnh nhạt khiến hắn đau lòng.
Hắn không biết cô vui buồn ra sao, thậm chí nói giỡn cùng hắn cũng chỉ có đúng một lần.
Khóe môi khẽ cười chua xót, hắn vỗ bả vai Vương Lượng ý bảo không cần lo lắng.
Vương Lượng đương nhiên hiểu rõ tính cách Sở Niệm, ngày thường dù có chút hung dữ với mình, nhưng sau cùng vẫn luôn lo lắng cho hắn.
Hít một hơi thật sâu, Vương Lượng cầm điện thoại, hắng giọng nói: “Sở Niệm à, lần này anh tìm em thật sự không phải tìm em hỗ trợ. Dĩ nhiên là, ngoài câu ‘Chúc mừng năm mới’ anh còn có chuyện khác muốn nói với em.”
Sở Niệm cau mày, càu nhàu với hắn: “Em có thể lựa chọn không nghe không?”
“…Không thể,” Vương Lượng đưa tay gãi mũi, kệ là trong lòng không muốn tranh cãi cùng tiểu ma nữ này, nhưng mà lúc này chỉ biết chịu đựng.
Sở Niệm cũng là lần đầu tiên nghe Vương Lượng nói chuyện với mình như vậy nên sửng sốt vài giây, sau đó chui đầu ra khỏi chăn, bất đắc dĩ thở dài.
“Nói đi, chuyện gì.”
Vương Lượng mím môi, ánh mắt thoáng chút xấu hổ. “Đội trưởng Tô về nước, anh nghĩ là…rủ mọi người cùng nhau ăn tối.”
“Tô Lực về nước?” Sở Niệm gãi trán. “Thật không đó?”
“Thật, anh ấy đang đứng cạnh anh nè. Vốn dĩ về từ hôm qua, nhưng anh nghĩ là em bận cho nên…”
“Anh ấy đối với con khá tốt ạ.” Sở Niệm khoe khoang nâng cằm lên. “Còn nữa, cháu của bà có thể bị ai khi dễ chứ?”
“Vậy các con thân mật tới đâu rồi, nắm tay nè, ôm nè, hôn môi, thậm chí là……”
Trong mặt bà nội có chút kỳ quái, trên mặt như tự nhiên tươi cười, nói: “Niệm Niệm, con yên tâm. Bà nội văn minh lắm, không có nói gì con đâu.”
Sở Niệm có chút xấu hổ. “Có nắm tay và ôm, nhưng mà con với anh ấy chưa có đi xa hơn mà.”
“Thật sự? Niệm Niệm, cái này cũng không nên lừa nội đâu.”
Sở Niệm bĩu môi. “Nội à, con nói chính là thật sự. Nếu bà vẫn là không tin con nói, con đây có thể hướng Sở gia liệt tổ liệt tông thề.”
Bà nội cô cuối cùng nhẹ nhàng thở ra. “Thề loại chuyện này thì không cần, nội tin con còn không được sao?”
“Niệm Niệm, không nên trách nãi nãi nhiều chuyện. Nội chỉ là cảm thấy con hiện tại còn đi học, về sau có rất nhiều sự tình đều là không biết trước được. Con phải biết rằng, con gái phải biết yêu lấy bản thân mình. Không thể bởi vì nhất thời xúc động, mà làm cho chính mình về sau phải hối hận.”
- ---------------
Vài dòng cùng các bạn: Sorry các bạn yêu truyện này rằng mấy hôm rồi mình chả biết ôm trúng con virus vi khuẩn gì mà nằm chèm bẹp luôn, nên đành lỡ hẹn mấy bữa.
Còn bạn Bất Hối hỏi mình có đổi tên nam chính được không? một ngàn phần trăm là thua ^^ Bạn ơi, bạn thấy nó vậy, nhưng tác giả không thấy vậy ^^
Chữ Thương 苍 có nghĩa là Màu xanh đậm, là một họ trong Bách gia tính
Chữ 崇 có nghĩa là thâm sâu, kính trọng, cũng là một họ trong Bách gia tính.
Nói chung, tên này không có thô đâu ^^
- -------------------