Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 269 :

Ngày đăng: 16:53 30/04/20


Chương 269



Diễu Võ Giương Oai



Hắn đã từng nghĩ tới điều tồi tệ nhất, nhưng nếu hôm nay chân tướng bị bại lộ, vậy thì hắn cũng sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho quỷ tiên không biết sống chết kia.



Nhìn Tử Lam Sam bằng ánh mắt lạnh lùng, Thương Sùng đã bắt đầu suy nghĩ chút nữa phải tra tấn ả thế nào.



Trực tiếp giết ả thì quá tiện nghi cho ả.



Chết cũng không chết được, sống cũng không sống được, như vậy mới tương đối có ý tứ không phải sao?



Thương Sùng hai mắt càng ngày càng lạnh, cảm xúSở Niệm c tựa hồ cũng đã đạt tới đỉnh điểm.



Không thể nhịn được nữa, cô nương đang tức sùi bọt mép liền đứng bật dậy trước ba người đang mang ba biểu tình khác nhau.



Trừng mắt nhìn nữ quỷ đang vui sướng khi thấy có người gặp họa, Sở Niệm cau mày, lạnh giọng quát lớn: “Trời có phạt thì phạt ngươi ấy! Rõ ràng là sớm nên đi địa phủ luân hồi, hiện tại lại ăn vạ trên đời này không đi. Ngươi cho rằng, ông trời bị mù sao? Hiện tại còn dám dõng dạc nói chúng ta, ngươi nha thật coi đuổi ma nhân đều là ăn chay hả?!”



Tử Lam Sam bị quát lớn, căn bản ả không nghĩ tới nữ nhân này mà dám cùng chính mình nói chuyện như vậy. Mới vừa còn lòng tràn đầy vui mừng muốn xem bọn họ là như thế nào khắc khẩu tươi cười, trong nháy mắt đã trở nên sửng sốt.



Thương Sùng cùng Ngôn Thanh Chi đều hoang mang, ban nãy bọn họ còn cho rằng nha đầu này đã biết cái gì…



Việc này, như thế nào càng tiến triển càng kỳ quái vậy?




Tảng đá trong lòng rốt cuộc buông xuống, Thương Sùng đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống cùng Sở Niệm sóng vai.



Sở Niệm kiên định cùng hạnh phúc trong mắt Thương Sùng, đều làm Tử Lam Sam khó thở trong mắt đau đớn. Ngày xưa ấy, ả cũng kiên định như vậy đi theo bên người một người nam nhân. Nhưng mà…vì sao kết cục của ả lại như thế này.



Nha đầu kia xỏ xiên mà mắng, làm ả tức giận. Nhưng mà bọn họ sóng vai hạnh phúc lại làm cho Tử Lam Sam cảm thấy ghen ghét muốn mệnh!



Nghiến răng nghiến lợi mà cắn môi, sát ý trong mắt Tử Lam Sam càng ngày càng nặng, càng ngày càng lạnh.



“Ngươi cái đồ nanh nọc ngu xuẩn muốn chết! Chẳng lẽ cái gọi là ‘người đàn ông’ trong miệng ngươi kỳ thật đã sớm…” 



“Liễu thị, không cần quá đáng!”



Tử Lam Sam phía dưới nói còn không kịp nói xong, đã bị Ngôn Chi Thanh cắt đứt.



Không biết tại sao, sau khi Ngôn Thanh Chi nghe những lời Sở Niệm nói, từ trên người cô và Thương Sùng thấy được hình ảnh của hắn và người yêu đang tuyệt vọng năm xưa.



Hắn không đơn thuần chỉ là vì mục đích của mình mà bảo hộ bọn họ, mà ngay thời điểm này, Ngôn Thanh Chi đã triệt để đem hai người họ trở thành bằng hữu của mình. 



Không chớp mắt nhìn Tử Lam Sam đã cau mày nhíu mi, lời nói của Ngôn Thanh Chi cũng không giống lúc trước khách khí.



“Ta nói rồi, hai người bọn họ là bằng hữu do Ngôn mỗ ta mời tới. Ngươi muốn làm cái gì thì cũng đừng trách ta không bận tâm tới giao tế cùng ngươi trước đây!”