Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 274 :

Ngày đăng: 16:53 30/04/20


“Tự bảo hộ bản thân, mọi việc đã có ta.”



“…… Thương tiên sinh?” Ngôn Thanh Chi giật mình trợn mắt, sau đó vội vàng quay đầu nhìn về phía sau.



Quả nhiên Thương Sùng một thân hồng bào đứng ở phía sau gã. Đôi mắt hắn không còn màu đen thâm trầm nữa, mà đã hóa thành đỏ rực như máu tươi, đỏ tới mức làm tim người run rẩy.



Hắn so với Tử Lam Sam còn âm lãnh hơn rất nhiều, màn sương đen từ người hắn tỏa ra, tốc độ nhanh như chớp mắt, Thương Sùng đã đứng ở trước mặt Tử Lam Sam.




Không cho ả có cơ hội trở tay, Thương Sùng đưa tay bóp cổ Tử Lam Sam. Hắn nghiêng đầu nhìn Sở Niệm đã hôn mê, phất tay, làm dải lụa siết cổ cô biến thành từng mảnh nhỏ.



“Tử Lam Sam, ngươi nói ta nên như trừng phạt ngươi thế nào đây?”



Sắc mặt Sở Niệm tái nhợt, làm Thương Sùng đau lòng và phẫn nộ tới cực điểm. Nếu không phải hắn chưa bao giờ để cho kẻ dám khi dễ Sở Niệm được chết dễ dàng, hiện tại thật đúng là hắn muốn đem ả dứt khoát đánh cho tới chết.



“Ngươi…… Ngươi……” Làm Tử Lam Sam lắp bắp, tay ả cấu véo cổ tay của Thương Sùng đang bóp chặt cổ ả, ả thật sự không nghĩ tới người nam nhân này thế nhưng vẫn luôn ở chỗ này!
“Ngươi…… Ngươi……” Làm Tử Lam Sam lắp bắp, tay ả cấu véo cổ tay của Thương Sùng đang bóp chặt cổ ả, ả thật sự không nghĩ tới người nam nhân này thế nhưng vẫn luôn ở chỗ này!



Khó khăn nuốt nước miếng, Tử Lam Sam cau mày nhìn chằm chằm Thương Sùng. “Ngươi…… Ngươi thế nhưng không đi?!”



“Đi?” Thương Sùng lạnh lùng cong môi. “Ngươi cho ta là nam nhân trước kia của ngươi  sao? Gặp việc chỉ biết lo cho bản thân…còn nữa…



“Tử Lam Sam, ngươi cho rằng chỉ bằng năng lực của ngươi. Thương Sùng ta, sẽ chạy trối chết sao? Ngươi thật đúng là tự phụ tới cực điểm rồi.”



“Nhưng vừa rồi ngươi nữ nhân đã sắp chết, ngươi thế nhưng…… Không, ta đã biết! Ta đã biết!” Tử Lam Sam vào giờ phút này rốt cuộc minh bạch Thương Sùng vì sao vẫn luôn không xuất hiện, chỉ là…… “Trái tim của thật đúng là tàn nhẫn, vì không muốn cho nàng thấy diện mạo này của ngươi mà để cho nàng mạo hiểm. Ngươi chẳng lẽ không sợ ta sẽ giết nàng sao?!”