Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi
Chương 322 : Gỡ vòng cổ xuống
Ngày đăng: 16:54 30/04/20
Ngày ¼ dương lịch đúng là ngày Cá Tháng Tư, mọi người đều lừa nhau lung tung. Còn bốn ngày nữa là tới tiết Thanh Minh, Thương Sùng, anh sẽ làm được như lời anh nói… ở bên cạnh em sao?
…
Thời gian luôn là một thứ vô cùng mâu thuẫn, đôi khi làm bạn cảm thấy dày vò, một phút trôi qua mà ngỡ như cả năm. Nhưng có đôi khi mình không để ý thì thời gian trôi qua lại chỉ như chớp mắt.
Hai ngày qua Hoa Lệ đều bên cô, nhưng từ hôm qua Sở Niệm đã một mình đi tới một căn hẻm nhỏ cổ xưa.
Không phải là do cảm thấy mình trong trạng thái tốt, không cần ai bên cạnh, mà do thời gian không chờ người, Sở Niệm muốn chuẩn bị thật tốt đồ vật cho quỷ tiết siêu độ.
Chu sa, bùa chú, kiếm gỗ đào… nhìn như vô dụng như Sở Niệm một ngày cũng tốn vài chục ngàn tệ.
Cũng không phải bỗng dưng Sở Niệm phát tài lãng phí, mà đêm nay 12 giờ, Sở Niệm cần phải đối mặt với rất nhiều thứ.
Vì cảnh sát không cho họ gặp Thương Sùng nên Sở Niệm cũng không biết mấy ngày qua Thương Sùng mấy ngày nay tính toán cái gì. Dù sao, chỉ cần tin tưởng hắn và làm tốt việc của mình là đủ rồi. Sở Niệm mang theo một đống lớn giấy tiền vàng mã về nhà.
Bên ngoài mưa vẫn tí tách rơi, không khí mát lạnh, sắc trời tối tăm.
Bên ngoài mưa vẫn tí tách rơi, không khí mát lạnh, sắc trời tối tăm.
Đúng là vào dịp Thanh Minh hàng năm trời đều mưa suốt, âm khí gia tăng mãnh liệt, là thời điểm cho quỷ hồn hoành hành.
Nước mưa sẽ rửa sạch mọi dấu chân của quỷ hồn, lúc tới lặng yên không tiếng động, lúc đi cũng không lưu lại bất cứ dấu vết nào.
Bên đường còn vương vãi rất nhiều giấy tiền đốt chưa hết, nếu bạn không cẩn thận mà dẫm lên thì nhớ rõ phải xin lỗi ngay, sau đó trước khi về nhà thì phải chạy quanh ba vòng.
Quỷ hồn đều không phải là người rộng lượng, đặc biệt trong những ngày này.
Đêm tối buông xuống nhanh hơn nhiều so với ngày thường, buổi tối 8 giờ nhiều cửa hàng mặt tiền đã đóng cửa cuối ngày. Con đường vốn phồn hoa bỗng chốc trở nên hiu quạnh, ô tô đều vội vã chạy nhanh qua.
Quỷ môn rộng mở, người sống mau tránh.
Quỷ khí – âm khí – sát khí.
Sở Niệm mặc áo choàng bát quái màu vàng đứng trên mái nhà trung tâm. Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm bị mây đen che phủ, mặt trăng đỏ rực mà vẻ mặt ngưng trọng.
Bà nội lo cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên cũng đi theo Sở Niệm, vận sức chờ phát động.
La bàn xoay tròn điên cuồng, truy hồn linh trên cổ tay Sở Niệm vang lên những âm thanh quỷ dị. Nhiệm vụ của cô hôm nay là siêu độ cho những vong hồn không thể đi đầu thai chuyển thế. Theo nét chu sa vung lên, mười hai ngọn đèn linh lực thắp lên khắp bốn phương tám hướng.
Trước giờ khi siêu độ cô đều gặp những lệ quỷ không cam lòng nên Sở Niệm cũng không cho rằng hôm nay vận khí sẽ tốt hơn.
Bát quái trận cùng linh đèn tạo thành một kết giới vô hình. Muốn siêu độ cho người khác thì phải bảo toàn tính mạng của mình trước.
Dường như nghĩ ra việc gì, bà nội nhìn Sở Niệm đang bận rộn nói: “Niệm Niệm… con gỡ vòng cổ ra đi.”
“Dạ sao bà?” Sở Niệm đang vẽ bùa có chút sửng sốt, không phải trước giờ bà đều không cho cô gỡ xuống sao?
“Vòng cổ đúng là rất quan trọng đối với con, nhưng tối nay con gỡ xuống vẫn tốt hơn.”
Vòng trên cổ Sở Niệm có tác dụng chính là áp chế linh lực trong cơ thể cô, mà linh lực quá mức thuần tịnh thì sẽ khiến cô thành món ngon trước mắt lệ quỷ và yêu vật.
Tuy nhiên tình thế tối nay có khả năng còn nguy hiểm hơn mình tính toán, bà nội không muốn vì khắc chế linh lực của Sở Niệm mà khiến cô rơi vào nguy hiểm.