Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 42 : Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau

Ngày đăng: 16:50 30/04/20


"Cô không xứng nói ba chữ đó với tôi!" Sở Niệm nheo hai mắt lại, lạnh lùng phun ra mấy chữ này.



Kim Long là hóa thân chính nghĩa của trời đất, bởi vì nữ quỷ chiếm giữ thân thể Lưu Dương, cho nên ở trong mắt Kim Long, Lưu Dương vẫn là một con người. Cho dù ra tay hung ác, nhưng không có làm ra tổn thương thật sự nào. Song kim quang (ánh sáng vàng) trên người Kim Long đã trói buộc nữ quỷ kia, làm cho cô ta không thể thoát ra khỏi cơ thể Lưu Dương.



Chỉ là, đáng nhắc tới chính là, công lực của nữ quỷ này đúng là lợi hại hơn rất nhiều so với những quỷ hồn mà Sở Niệm đã gặp lúc trước. Quỷ hồn có thể tùy ý bám vào thân thể người, nhưng cái giá lớn phải trả là hồn bay phách tán, năng lực hành động hẳn là cùng giảm bớt một nửa.



Nữ quỷ bị trói buộc trong thân thể Lưu Dương, bây giờ còn có thể vừa tránh né Kim Long vừa ứng phó với cô, điều này làm cho Sở Niệm không nhịn được hơi kinh ngạc trong lòng.



Cô không hoàn toàn nắm chắc trăm phần trăm có thể đối phó với nữ quỷ này, bây giờ, việc có thể làm là gắng hết sức nghĩ cách không để cho cô ta chạy thoát khỏi tay mình. Còn lại, Sở Niệm chỉ có thể đi một bước tính một bước.



Qua vài hiệp, cho dù nữ quỷ hao hết sức lực cũng không để cho Sở Niệm chiếm được chút ưu thế nào. Sở Niệm có chút nóng vội, cứ tiêu hao nhiều sức như thế cũng không phải là cách hay!



Qua một lát nữa sẽ đến rạng sáng rồi, đó là lúc âm khí thịnh nhất trong ngày, nữ quỷ nhất định sẽ mượn âm khí đó làm cho pháp lực của mình tăng thêm, đến lúc đó người thua thiệt chính là cô.



Tuy nhà họ Sở là thủ lĩnh trong các gia tộc trừ ma, nhưng hoàn toàn là dùng bùa chú để hàng ma. Hiện tại, trong tình huống như vậy, cô hoàn toàn không có cách nào khiến bùa chú phát huy tác dụng.-ll,.,q,q,..d,d,...ôn,,,,.....--==Mà gậy hàng ma gia truyền, bởi vì nữ quỷ né tránh nên không thể đánh trúng thân thể cô ta. Bản lĩnh tay chân lợi hại hay là cột sống đây!



Sở Niệm nhíu mày, nhấc chân một cái, thừa dịp nữ quỷ né tránh liền dùng gậy hàng ma tiếp tục công kích, một tay rỗi thì thò vào trong túi quần ở bên hông.



Nữ quỷ giống như nhìn ra ý tưởng của cô, phát ra một trận cười lạnh. Tay cũng không chống đỡ như trước, ngược lại, xoay người một cái vọt về phía sau.




Chờ chuyện của Phùng Tư Vân được lộ ra, Lưu Dương cũng sẽ bị pháp luật trừng trị. Cuộc sống lao tù cộng với một thân ốm đau, đó cũng coi như là trừng phạt gã ta rồi.



Trong lòng Sở Niệm có thể buông tha cho kẻ tự tạo nghiệt không thể sống này, nhưng nữ quỷ kia thì phải làm sao đây? Nếu hôm nay không có cách nào diệt trừ cô ta, vậy sau này sẽ càng nhiều chuyện phiền phức!



Quỳ rạp trên mặt đất, nữ quỷ giống như đã nhìn ra sự do dự trong mắt Sở Niệm, đắc ý nhìn người đàn ông đứng ở một bên kia, cười lạnh vài tiếng.



Ai ngờ, Thương Sùng cũng nhìn cô ta, lạnh lùng cười một tiếng. Trong mắt không có vẻ do dự như Sở Niệm, một tay đút túi quần, bước từng bước về phía nữ quỷ.



Nữ quỷ không biết anh muốn làm gì, theo bản năng muốn bò đi, làm cho mình cách anh xa một chút. --==-ll,,...q.,,,,đô,,,,,n......Nhưng không biết có chuyện gì xảy ra, mặc kệ cô ta cố gắng thế nào, thân thể này cũng không nhúc nhích nửa bước. Giống như là bị cái gì đó quấn thân, làm cho cô ta cực kỳ bất an.



"Anh, anh muốn làm gì." Mặc dù nữ quỷ muốn miễn cường giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói run run rẩy rẩy của cô ta đã để lộ nỗi sợ hãi và bất an trong lòng.



"Nếu như anh không muốn để người đàn ông này chôn cùng tôi thì hãy cách tôi xa một chút!"



Thương Sùng hờ hững nhún vai, đáp: "Cái này, tôi thật sự không ngại đâu."



Nữ quỷ đột ngột trợn to hai mắt, cúi đầu nhìn bàn tay đang nắm lấy cần cổ mình. Sau đó thân thể đột nhiên bay lên không, người đàn ông này không cần tốn nhiều sức đã lôi được cô ta lên!