Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi
Chương 70 : Thủy thủ mặt trăng
Ngày đăng: 16:50 30/04/20
Buổi tối Nhạc Du mặc một bộ lễ phục màu trắng cắt may gọn gàng, mái tóc đen dài búi cao, trên chiếc mặt nạ che nửa mặt màu vàng kim khảm mấy viên đá thạch anh, đôi môi mỏng màu hồng nhạt. Cho dù trên người không đeo bất kỳ đồ trang sức sang quý nào, nhưng vẫn xinh đẹp làm cho người ta không theo kịp.
Cô kéo Mặc Vân Hiên đang mặc một bộ vest đen, mang theo chiếc mặt nạ cùng kiểu. Có lẽ là vì hợp với bộ vest khiến cho Mặc Vân Hiên thoát khỏi hơi thở trẻ trung lúc trước, khí thế trầm ổn phối hợp với khuôn mặt tuấn tú kia, làm cho cậu vô cùng giống với Vương tử bước ra từ trong tiểu thuyết.
Ánh mắt mọi người xung quanh đều đặt ở trên người bọn họ, rối rít hâm mộ đôi tình nhân này.
Trên hội trường càng lúc càng nhiều người, mặc dù là vũ hội hoá trang, nhưng mọi người vẫn ăn vận vô cùng hợp lý, lễ phục đơn giản, mặt nạ mới cũng không quá khoa trương.
Ngay cả hiệu trưởng ở trên đài đã nói xong rồi, Nhạc Du vẫn không thấy Sở Niệm. Cô nhận lấy khay điểm tâm Mặc Vân Hiên đưa tới, trong lòng có chút bận tâm.
"Cậu nói Niệm Niệm sẽ không bỏ cuộc giữa chừng đi, biết sớm thì buổi chiều đã không đi xem phim với cậu, ở bên cậu ấy thì tốt hơn."
Mặc Vân Hiên nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Cậu yên tâm, Sở Niệm rất dũng cảm, lâm trận lùi bước gì gì đó hoàn toàn không phù hợp với tính cách của cô ấy.--,,lll,,,,q...uy.....do,,,,,nnnn===Hai người các cậu cứ coi nhau là đứa bé, mình thật sự hâm mộ tình cảm của hai cậu."
Lúc trước cậu là có lý do mới đến trường này làm quen với Sở Niệm, khi đó còn định xử lý xong chuyện liền rời đi, chỉ là không nghĩ tới Nhạc Du lại tỏ tình với mình. Cô ấy là cô gái tốt, không chỉ dịu dàng, xinh đẹp, nội tâm còn rất thiện lương. Cho nên cậu động tâm, đáp ứng Nhạc Du, bắt đầu nói chuyện yêu đương với cô ấy.
Tình cảm của cả hai người họ, chính cậu đương nhiên biết rõ. Chỉ là Mặc Vân Hiên có chút bận tâm, ngộ nhỡ thân phận của mình bị phơi bày rồi, Nhạc Du sẽ chọn đứng ở bên Sở Niệm hay là ở lại bên mình như lúc trước.
Đứng ở bên cạnh, Nhạc Du giống như phát giác được cảm xúc đột nhiên hạ thấp của Mặc Vân Hiên, cô thò đầu qua hỏi dò: "Sao thế, cậu đang ghen tỵ với Niệm Niệm à?"
Mặc Vân Hiên hoàn hồn, rất cưng chiều vươn ngón tay chọc nhẹ lên chóp mũi cô, nói: "Cậu nghĩ mình hay giận dỗi thế à."
"........"
Nhạc Du và Mặc Vân Hiên hoàn toàn cạn lời, khi còn nhỏ có rất ít người yêu thích bộ phim hoạt hình mà Sở Niệm ưa thích. Cho rằng cô sẽ hóa trang thành nhân vật thần tượng cao lớn nào đó, không ngờ lại là nhân vật trong phim hoạt hình.
Người ta nói không sai, trong lòng mỗi người phụ nữ sẽ có một cô công chúa. Cô công chúa của Sở Niệm này, có chút khác người.
Sở Niệm nhìn nhìn Mặc Vân Hiên và Nhạc Du cùng ngây ra như phỗng, sau đó quay đầu nhìn về phía hội trường.--,,...ll,,,q,,,d,,,ô,,,,nnn.....-----Hiện tại cũng sắp chín giờ rồi, cô vì trang phục mà đến muộn, còn Thương Sùng thì sao?
Cô nhíu mày, tìm kiếm bóng dáng của Thương Sùng ở trong đám người. Cho dù trên mặt của mọi người, cả trai lẫn gái đều mang theo mặt nạ, nhưng Sở Niệm vẫn có thể nhận ra không có anh trong đám người này.
Tên kia sẽ không để cô leo cây đó chứ?!
Sở Niệm bực mình gõ vài cái lên bàn thủy tinh, hỏi Nhạc Du: "Gặp qua Thương Sùng chưa?"
"Hình như là chưa." Nhạc Du đã quen nghe Sở Niệm gọi Thương Sùng như thế, chỉ là......
"Niệm Niệm, Tô Lực nhà cậu đâu?"
"Cái gì gọi là Tô Lực nhà mình chứ?"