Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 110 : Giá trên trời

Ngày đăng: 05:40 19/04/20


“Kỳ lạ, không phải bảo vật của đấu giá hội chỉ có hai thứ thôi sao, lúc nào lại biến thành ba cái rồi?”



Mộc Dao vừa nghe tới ba thứ, không khỏi ngạc nhiên, rõ ràng tin tức nàng nhận được chỉ nói có hai thứ, vật thứ ba thêm vào là cái gì tại sao tới nàng cũng không biết!



Khóe miệng Vân lão khẽ giật một cái, “Tiểu thư, lúc đầu chỉ có hai vật, nhưng mà ngày hôm qua lại nhiều hơn một bảo bối nữa, chuyện này ta đã nói với ngươi tối qua rồi mà, ngươi không nghe gì sao?”



Nhờ sự nhắc nhở của lão, Mộc Dao mới nhớ tới, hình như đúng là có chuyện như vậy, lập tức lúng túng nhìn sang chỗ khác, “Vân lão, thứ kia rốt cuộc là cái gì? Lại có thể đặt sau cả công pháp.”



Vân lão vuốt vuốt chòm râu trên cằm, nói: “Tối hôm qua lão phu đã phái người đi thăm dò, nghe nói là linh dịch.”



Nghe được hai chữ cuối cùng, Mộc Dao thiếu chút nữa đã đứng bật dậy, con mắt lộ ra hưng phấn cùng kích động, “Quả nhiên là linh dịch? Có bao nhiêu?”



Vân lão cũng đoán được tiểu thư sẽ phản ứng như vậy, không khỏi bật cười: “Lão phu thăm dò được lần này đấu giá khoảng chừng tám mươi tám giọt linh dịch, đây không phải là một số lượng nhỏ, mà cũng chỉ đấu giá một lần duy nhất, cho nên giá cả cực kỳ cao, người có thể lấy ra nổi khoản tiền này, cũng chỉ có Tiêu Dao Môn, Cực Lạc Lầu và Huyết Sát Tông.”



“Nói như vậy, chúng ta chỉ có thể lấy một trong ba loại bảo bối này rồi, Vân lão, phụ thân có nói gì không?” Mộc Dao suy nghĩ một chút, chợt nhíu mày lại.



Theo suy đoán của nàng, giá trị của tám mươi tám giọt linh dịch sẽ không ít, tuyệt đối không thể bỏ qua, nhưng nếu muốn mua nó, món bảo bối cuối cùng sẽ rơi vào trong tay Cực Lạc Lầu hoặc Huyết Sát Tông, mà nó cũng là mục đích mà Tiêu Dao Môn tham gia đấu giá hội lần này, hôm nay lại thêm linh dịch, thực làm cho bọn họ lâm vào tình thế khó có thể lựa chọn.



Vân lão hạ giọng, trịnh trọng nói, “Môn chủ có ý muốn cái bình linh dịch kia.”



Mộc Dao ngước mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vân Lão, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng, chậm rãi mỉm cười: “Ta biết rồi Vân lão, vậy cứ theo ý phụ thân là được.”
Du Tiểu Mặc ghé vào trên lan can cười đến mức chẳng nhìn thấy mắt đâu nữa. Bọn họ tranh nhau càng kịch liệt, hắn càng vui vẻ, mỗi lần nghe được giá cứ cao dần lên, hắn vui tới nỗi cười không ngậm miệng được, đúng như Lăng Tiêu nói.



“Khốn kiếp! Sao tên này lại nhiều tiền tới vậy?” Mộc Dao cắn răng, không cam lòng nói.



Nét mặt Vân lão lúc này cũng rất nghiêm túc, lão cứ nghĩ kình địch chỉ có Cực Lạc Lầu và Huyết Sát Tông, lại không ngờ được gã áo đen thần bí cũng có bản lãnh tới bực này, quả nhiên là tính sai, “Tiểu thư, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể thử thăm dò giới hạn cao nhất của gã.”



“Ta biết rồi, Vân lão.” Mộc Dao nhíu chặt mày, cũng chỉ có thể làm vậy.



Vì vậy, sau một phen thăm dò của hai bên, giá cả cuối cùng vẫn ào ào lên tới 1880 vạn, so với giá khởi điểm đã cao hơn 1000 vạn rồi, cũng gần đến 2000 vạn kim tệ, cái giá này làm rất nhiều người đều muốn hít vào một hơi.



Mộc Dao siết chặt nắm đấm, hít một hơi thật sâu, cái giá này cũng là giới hạn của nàng rồi, nếu như đối phương vẫn tiếp tục tăng giá, nàng sợ chỉ có thể bỏ cuộc, Tiêu Dao Môn dù có tiền có thế, cũng không thể tiêu xài hoang phí như vậy được, cái giá trên trời này đã tương đương với thu nhập một năm của Tiêu Dao Môn rồi.



Sau khi Mộc Dao báo ra cái giá này, toàn bộ hội trường yên lặng tới mức nghe rõ được tiếng thở dốc của mọi người.



Lão đầu đứng trên đài đấu giá cũng hít sâu một hơi, giá tiền này cũng khiến lão bất ngờ, khẽ run run cầm búa lên, lúc đang muốn gõ xuống, người áo đen kia đột nhiên đứng lên, giọng nói khàn khàn.



“1900 vạn!”



Mộc Dao sững sờ, Du Tiểu Mặc cũng bởi vì hưng phấn quá mức, ngã ngửa ra đằng sau…