Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 112 : Thành công

Ngày đăng: 05:40 19/04/20


Lão đầu đưa mắt nhìn không khí kích động ở hai tầng lầu, hắng giọng một cái rồi nói: “Đây là một quả trứng Huyết Thương lang, bởi vậy giá trị của nó khá cao, cho nên đấu giá hội quyết định tiến thành theo hình thức trao đổi đồng giá, chỉ cần các vị có thể đưa ra được đồ vật đồng giá, qua được sự lựa chọn của phòng đấu giá Thất Tinh, như vậy quả trứng Huyết Thương Lang này sẽ thuộc về người đó.”



Lời này vừa nói ra, mọi người đều xôn xao.



Không ngờ quả trứng yêu thú cấp tám này lại không thể dùng kim tệ để trao đổi, có thể thấy họ đã chướng mắt kim tệ, nhưng cũng khó trách, có nhiều thứ không phải cứ có tiền là mua được, hơn nữa nếu đổi lại là bọn họ, có lẽ cũng làm ra quyết định tương tự. Trên lầu hai, Lăng Tiêu cũng không ngờ tới, chỉ có một quả trứng yêu thú cấp tám mà lại muốn trao đổi đồng giá, chỉ là nghĩ một chút cũng không thấy bất ngờ nữa, ở chỗ này, đúng là trứng yêu thú cấp tám rất hiếm hoi.



Nghĩ vậy, trong mắt Lăng Tiêu lóe lên một tia sáng, đồng thời nhìn qua Du Tiểu Mặc, nếu đã không cần kim tệ, thế thì đỡ khiến y phí sức rồi.



“Tiểu sư đệ, ngươi có muốn quả trứng này không?”



Du Tiểu Mặc đang theo dõi chăm chú, liền nghe được giọng nói của Lăng Tiêu vang lên từ sau lưng, hơi ngạc nhiên, “Huyết Thương lang? Nhưng ông già kia bảo phải trao đổi đồng giá mà, ta không có bảo bối gì để đổi với ổng hết.”



“Ai nói ngươi không có.” Ánh mắt Lăng Tiêu đảo qua khuôn mặt hắn, khóe miệng lại cong lên, “Ngươi đã quên linh dịch ngươi mới bán đấu giá sao? Mặc dù thứ đó vô dụng với ngươi, nhưng đối với những đan sư và tu luyện giả khác có thể nói là tương đương với linh đan diệu dược, sao lại không thèm muốn được.”



Du Tiểu Mặc sửng sốt, mắt lòe lòe sáng, “Lăng sư huynh, chúng ta phải trao đổi bao nhiêu giọt linh dịch mới đủ?”



Lăng Tiêu suy nghĩ một chút, “Một trăm giọt là đủ.”



Du Tiểu Mặc theo bản năng tính toán theo giá kim tệ, một trăm giọt là 1000 vạn nha, bán đấu giá thậm chí còn được 2000 vạn, ( ¯﹃¯).




Lăng Tiêu gãi cằm, ý bảo hắn đi hỏi lão đầu chủ trì hội đấu giá.



Du Tiểu Mặc quay người nhìn xuống, lão đầu kia đã để cho người mang trứng yêu thú xuống, nét mặt cực kì vui vẻ, lại lần nữa chú ý tới mọi người, cười tủm tỉm: “Các vị, hội đấu giá ba năm một lần của bổn thành đến đây là kết thúc, cảm tạ các vị đã tới tham gia đấu giá hội lần này, tiếp theo những vị khách quý đã mua được đồ, có thể tùy ý lựa chọn thời gian tới hậu đài để lấy đồ.”



Nói xong, lão đầu liền rời khỏi bàn đấu giá, khách ngồi ở lầu một và lầu hai cũng nhao nhao đứng dậy, lục tục rời khỏi, người mặc áo bào đen kia chẳng biết đã rời từ khi nào, chỉ là những đại thế lực kia có vẻ chẳng sốt ruột, chắc hẳn đã sớm phái người theo dõi hắn.



Lăng Tiêu đứng dậy nói với Du Tiểu Mặc, “Tiểu sư đệ, chúng ta đi.”



Du Tiểu Mặc hấp tấp đi theo, lúc này hắn còn không biết, chờ hắn ra khỏi thành Hồn Cực, sẽ có một đám người muốn cướp trứng yêu thú của hắn, lại không biết, trong mắt hắn ấy mà, một quả trứng yêu thú còn chẳng quan trọng bằng đám kim tệ lấp lánh kia.



Không giống những người khác, Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc lập tức đi tới cầm những vật phẩm mà mình mua được.



Lão đầu kia đã sớm chờ ở phía sau đài, nhìn thấy bọn họ đi tới, lập tức biểu hiệu cực kỳ nhiệt tình, sau khi hàn huyên vài câu, liền bảo người ta mang những thứ mà họ đấu giá được ra ngoài, là Kim Minh đỉnh cùng chiếc hộp ngọc có chứa trứng yêu thú cấp tám, và 1900 vạn kim tệ, sau khi trừ 5% phí thủ tục, chỉ còn 1805 vạn, lão đầu đã để tất cả trong túi trữ vật rồi đưa cho Du Tiểu Mặc.



Cầm được đồ, Lăng Tiêu liền dẫn Du Tiểu Mặc trở lại Thất Tinh Lâu.



Hai người vừa về tới nơi, đã có người lập tức nhận được tin.