Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 123 : Lựa chọn thứ hai
Ngày đăng: 05:40 19/04/20
Phương Thần Nhạc không hề phát hiện ra sự khác thường của Du Tiểu Mặc, kể cả Phục Tử Lâm cũng vậy.
Bởi vì mỗi người đều mơ ước có được một con yêu thú mạnh mẽ, đặc biệt là Phục Tử Lâm, con mắt đã tỏa ra ánh sao, dù sao Phục Tử Lâm vẫn luôn rất ghét bỏ bản thân vì không có năng lực tự vệ.
Tuy nói quan hệ của đan sư và tu luyện giả là kiểu phụ thuộc lẫn nhau, nhưng trên thực tế đan sư cũng không chỉ có mỗi con đường này, mà cũng không nhất định phải đi con đường này, bởi vì họ có lựa chọn tốt hơn.
Mà lựa chọn tốt hơn ấy chính là yêu thú, cũng là lựa chọn tốt nhất, đa số đan sư thành danh đều có một con yêu thú bảo vệ, chứ không phải tu luyện giả.
Có câu nói, lòng người khó lường!
Đôi khi, ngay cả người đầu gối tay ấp với ngươi cũng có thể phản bội lại ngươi, huống chi là những người chỉ vì lợi ích mới ở bên cạnh mình, cho nên nếu cứ sống mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ như vậy, chẳng thà lựa chọn theo con đường thuần dưỡng yêu thú.
Thuần dưỡng yêu thú cũng là bản lĩnh của đan sư, mà cũng chỉ có đan sư mới có bản lĩnh này, bởi vì bọn họ có được sức mạnh linh hồn, thứ mà tu luyện giả không có.
Mấu chốt để đan sư có thể thuần hóa được yêu thú chính là sức mạnh linh hồn, sức mạnh linh hồn càng nhu hòa càng mạnh mẽ, thì tỷ lệ thuần hóa được yêu thú càng cao, chỉ là cái tỷ lệ này cũng chỉ đúng với yêu thú có thực lực hơi thấp, còn những yêu thú cấp cao kia, trên cơ bản đều là đã có linh trí, muốn thuần hóa loại yêu thú này rất khó khăn.
Cho nên cách tốt nhất chính là thừa dịp chúng còn chưa có trí tuệ, cũng là thời điểm yêu thú cấp cao còn chưa trưởng thành, chỉ có như vậy, mới có thể thuần hóa được yêu thú cấp cao.
Sau khi yêu thú được thuần hóa, trong cơ thể chúng sẽ lưu lại ấn ký linh hồn của đan sư, loại ấn ký này còn có thể khống chế yêu thú, cũng không để cho chúng phản nghịch, cho nên so với việc tìm một tu luyện giả để làm đối tác, thì việc sở hữu yêu thú có lợi hơn nhiều rồi, họ hầu như không cần sợ sẽ bị yêu thú phản bội.
Có điều cũng không phải nói muốn có là có được, bởi vì chỉ có đan sư cao cấp mới đủ khả năng thuần hóa yêu thú cấp cao, cho nên, những người sở hữu yêu thú cấp cao trên đại lục Long Tường đa số đều là đan sư cao cấp.
Du Tiểu Mặc chỉ nhìn thoáng qua rồi đi thẳng tới nhà gỗ nhỏ, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt của hắn là quả trứng yêu thú kia.
Du Tiểu Mặc đi qua cầm nó lên, nhìn nhìn, đột nhiên phát ra một âm thanh nghi ngờ.
Không biết có phải do ảo giác của hắn hay không, sao hắn lại thấy vỏ ngoài của quả trứng này còn sáng hơn lúc trước, tuy lúc đầu bên ngoài vỏ trứng có hiện một màu xám trắng, chỉ là nhìn vào sẽ thấy rất trầm lặng, có chút như trứng đã chết, hiện tại chỉ cách một lớp vỏ trứng thôi, hắn cũng có thể cảm nhận được tiếng tim đập truyền tới từ bên trong, mạnh mẽ cực kỳ, có vẻ rất khỏe mạnh nè.
Nếu như có tiếng tim đập, liệu có phải tiểu yêu thú bên trong sắp phá xác rồi không?
Du Tiểu Mặc không có nhiều kiến thức về yêu thú, cũng hơi buồn bực mà nghĩ, có lẽ hắn nên bổ sung tri thức về phương diện này thôi, sách ở tầng hai Đông Các hắn xem qua không ít, nhưng không phát hiện có quyển nào nói về yêu thú, chẳng lẽ lại đặt ở Tây Các sao?
Tâm động không bằng hành động, Du Tiểu Mặc lập tức thả quả trứng trong tay xuống rồi rời khỏi không gian.
Bởi vì mấy ngày trước còn phát sinh một vụ trộm lớn, cho nên lúc Du Tiểu Mặc tới Tàng Thư Các, hắn lại được gặp gỡ các vị hộ vệ giáp bạc đang tuần tra xung quanh Tàng Thư Các.
Thời điểm hắn vừa tới gần, một người hộ vệ liền ngăn hắn lại, cũng may đối phương không đuổi hắn về, sau khi biết rõ hắn là đệ tử của phong chủ Đô Phong, hơn nữa cũng chỉ muốn vào tầng hai mà thôi, cũng liền cho qua.
Vào trong Tàng Thư Các, vị lão giả kia đang ngồi ngay ngắn trên ghế, lúc nhìn thấy hắn cũng không ném lệnh bài như ngày thường, còn dặn dò hắn đừng ngồi lại bên trong quá lâu, sau đó mới đưa lệnh bài cho hắn.
Du Tiểu Mặc hiểu rõ ý của lão giả, liền gật đầu cảm ơn, sau đó cầm lệnh bài đi về phía Tây Các.