Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 130 : Nội gián

Ngày đăng: 05:40 19/04/20


Lăng Tiêu vốn vẫn đang kinh ngạc, chợt nghĩ đến điều gì đó, đánh giá Du Tiểu Mặc một lần từ trên xuống dưới, cân nhắc một chút, nói ra suy đoán: “Chẳng lẽ ngươi đã là đan sư cấp ba rồi hả?”



Những lời này khiến cho Du Tiểu Mặc cảm thấy cực kỳ mất hứng, chẳng vui gì hết, chỉ một câu như vậy mà y cũng phân tích ra được việc hắn trở thành đan sư cấp ba rồi, việc này cũng khiến cho Du Tiểu Mặc ý thức được một điều, chỉ số thông minh của hai người đúng là không nằm trên cùng một cái trục hoành, quá đau đớn.



Du Tiểu Mặc làu bàu cực kì buồn phiền, chẳng có một chút nào vui sướng vì được lên cấp: “Sáng hôm nay, ta đã luyện được mười một viên linh đan cấp ba, cho nên chính thức trở thành đan sư cấp ba rồi.”



Nói xong hắn lấy bình linh đan kia ra, nhớ tới mấy bình linh đan hôm trước định mang cho y, cũng mang ra một thể, sau đó đưa hết cho Lăng Tiêu.



“Lăng sư huynh, bình màu lam kia là linh đan cấp ba, mấy bình khác đều là linh đan cấp hai, nhưng mà cũng chỉ là linh đan hạ phẩm thôi, mấy hôm trước ta dùng linh thảo của Linh Thảo Đường luyện được đó, đều cho ngươi.” Du Tiểu Mặc đưa mấy bình linh đan tới trước mặt y.



“Đều cho ta? Ngươi chắc chắn chứ?” Lăng Tiêu nhận lấy cái bình màu lam kia, ngửi thử một chút, quả nhiên mùi vị còn đậm đặc hơn linh đan cấp hai, thậm chí y còn có thể cảm giác được dược lực tỏa ra theo mùi hương đó, khiến cho toàn thân y đều chộn rộn.



Chỉ là Lăng Tiêu cũng không ngờ được, Du Tiểu Mặc lại có thể chủ động đem nhiều linh đan như vậy cho mình, trước kia mỗi lần đòi linh đan của hắn, có lúc nào không chìa cái vẻ mặt không tình nguyện ra đâu.



Nhìn ánh mắt hoài nghi của Lăng Tiêu, khóe miệng Du Tiểu Mặc giật một cái, thò tay ra định giật lại linh đan, “Không muốn thì thôi vậy.”



Lúc đưa cho ngươi thì bày đặt nghi ngờ, nếu mà không đưa thì giở trò uy hiếp cướp đoạt, thật là khó hầu hạ!



Sao Lăng Tiêu có thể để hắn lấy lại được, né tránh cái bàn tay kia, trực tiếp mở nắp đổ mấy viên linh đan màu lam ra, ném thẳng vào miệng, vô cùng dứt khoát, nhai rôm rốp luôn, hai ba cái đã bị y nuốt vào bụng.



Trong mắt Du Tiểu Mặc lúc này nhịn không được mà hiện lên một chút nhức nhối, mỗi lần thấy cách ăn phung phí của trời kia, hắn không thể không thương xót cho linh đan của mình.



Thực ra hắn vẫn rất tò mò về thân phận thực sự của Lăng Tiêu, nhất định không bình thường chút nào, nếu không sao có thể dám ăn bậy linh đan như vậy? Từ hiểu biết của hắn thì tu luyện giả không bao giờ dám dùng linh đan bừa bãi, bởi vì lo lắng thân thể không chịu được dược lực của linh đan.



Nhưng mà hắn vẫn không hỏi, bởi vì hắn biết mỗi người luôn có một chút bí mật nhỏ không muốn ai biết.
Trước mắt, trong phái Thiên Tâm chỉ có một vị cường giả Hoàng cảnh, người đó chính là Thang Phàm, mà phái Thanh Thành cũng chỉ có một vị.



Vốn bọn họ có ý định là lợi dụng đơn thuốc kia để tạo ra một vị Hoàng cảnh thứ hai, bởi như thế, cho dù phái Thanh Thành có đan sư cấp chín, nhưng không có đơn thuốc, cũng chẳng luyện ra linh đan nổi, vì vậy cũng thấp hơn phái Thiên Tâm một bậc.



Tuy rằng kế hoạch hoàn hảo ấy đều bị tên trộm kia phá vỡ.



Đối tượng nghi ngờ đầu tiên đương nhiên là phái Thanh Thành, mà cũng chỉ có phái Thanh Thành mới có động cơ để làm vậy.



Lý do rất đầy đủ, một là phái Thanh Thành có đan sư cấp chín nhưng không có đơn thuốc, hai là chưởng môn của phái Thanh Thành, Lạc Thành Nguyên cũng là một cường giả Hoàng cảnh, ba là ân oán của hai phái rất sâu.



Cho nên tổng hợp lại tất cả các lý do, có khả năng rất lớn kẻ trộm chính là Lạc Thành Nguyên.



Sự thật chứng minh, thủ phạm đích thật là Lạc Thành Nguyên, bởi vì không lâu sau, tên nội gián kia đã bắt tới, kẻ đó chính là sư đệ mà Thang Phàm tin tưởng nhất, Bồ Thiện, một kẻ khôn khéo mà cay nghiệt.



Lúc trước bởi vì chuyện của bán ma nhân, lão đã nhận lệnh của Thang Phàm mà dẫn người xuống núi trấn thủ Hòa Bình Trấn, sau đó còn làm khó Lăng Tiêu nữa.



Sau khi bị bắt, Bồ Thiện cũng thẳng thắn thừa nhận mình đã bí mật thông báo cho Lạc Thành Nguyên, rồi trợ giúp gã đánh cắp đơn thuốc cấp chín, về sau bị Thang Phàm giận dữ mà phế đi tu vi cả đời, nhốt vào địa lao.



Chuyện Bồ Thiện phản bội Thang Phàm khiến cho không ít đệ tử thổn thức.



Bởi vì trước đây, bọn họ vẫn cứ nghĩ người khó có khả năng phản bội chưởng môn, phản bội phái Thiên Tâm nhất chính là Bồ Thiện sư thúc, nhưng thế sự khó lường, hóa ra Bồ Thiện sư thúc vẫn luôn ôm mối hận với chưởng môn bấy lâu nay.



Về phần tại sao lại ôm hận, đó là một chuyện đã xảy ra từ trăm năm trước rồi, cộng thêm với lệnh của chưởng môn, cho nên không một ai trong các đệ tử biết rõ.