Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 148 : Không gian biến hóa
Ngày đăng: 05:40 19/04/20
Khoảng thời gian sau đó trôi qua như sóng êm gió lặng.
Mặc dù Thang Vân Kỳ nói ra những lời kia, nhưng về sau Du Tiểu Mặc cũng không gặp lại cô nàng nữa, cũng không nghe nói nàng đi tìm Lăng Tiêu hay gì, chỉ là chính hắn cũng không gặp lại Lăng Tiêu.
Về sau mới biết, thì ra Thang Phàm đã giao cho Lăng Tiêu một nhiệm vụ, vì thế nên y mới bận rộn, mấy ngày đều thông thấy bóng dáng đâu, có thể nghĩ y bận tới cỡ nào, Du Tiểu Mặc suy đoán có thể là đám người Tiêu Long và Thang Vân Kỳ tới cáo trạng với Thang Phàm, cho nên vì khiến Lăng Tiêu không có thời gian tới tìm hắn, lão liền giao cho y một số nhiệm vụ.
Dù sao thì những điều này để sau hãy nói.
Sau khi trở lại Đô Phong, Du Tiểu Mặc tìm Triệu Đạt Chu, hàn huyên chừng nửa canh giờ mới trở về phòng.
Vài ngày không trở về, cả gian phòng đều bị phủ bởi một lớp bụi mỏng, Du Tiểu Mặc liền bưng chậu ra ngoài để xách nước về, chỉ tốn một chút thời gian cả bàn lẫn tủ đều được lau sạch sẽ rồi, thu dọn xong xuôi hắn mới tiến vào không gian.
Vừa mở cửa nhà gỗ, một cái bóng trắng đã lao về phía hắn.
Du Tiểu Mặc cúi đầu nhìn, Tiểu Cầu đang dùng cái vẻ mặt rất tủi thân mà nháy nháy đôi mắt to với hắn, trong miệng còn phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, ý đồ khiến cho hắn áy náy đây mà.
Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật một cái, kiên quyết không mắc mưu, bởi vì nếu thả nó ra nhất định nó sẽ giẫm hỏng hết ruộng linh thảo của hắn, đã phạm sai lầm một lần sao có thể lặp lại.
Tiểu Cầu thấy chủ nhân không phản ứng, liền cắn cắn áo hắn.
Du Tiểu Mặc coi như không thấy gì, đặt nó xuống đắt, sau đó mới lấy ra một miếng thịt Vạn Linh Địa dương từ trong túi trữ vật ra, bởi vì thịt còn chưa được rửa sạch, cho nên mùi máu tươi nhàn nhạt nhanh chóng bao phủ không khí bên trong nhà gỗ.
Du Tiểu Mặc cũng bỏ qua, bỏ thịt vào một cái chậu gỗ rồi mới bưng nó vào phòng bếp khá đơn so.
Sau lưng, thời điểm hắn lấy thịt ra, hai con mắt của Tiểu Cầu như dính lại trên miếng thịt, ánh mắt kia tựa như nhìn thấy con mồi, trong ánh nhìn chằm chằm còn kèm theo chút hung tàn, có thể thấy tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng bản năng khi gặp thiên địch đã có từ khi mới sinh ra rồi.
Thấy Du Tiểu Mặc đi, Tiểu Cầu vội vàng chạy theo.
Lúc trước khi dựng nhà gỗ, Du Tiểu Mặc cũng từng cân nhắc chắc mình sẽ phải xuống bếp, cho nên còn đặc biệt làm thêm một gian phòng bếp, tuy nhỏ nhưng vẫn đầy đủ, nồi chén bát đũa, củi gạo dầu muối tương dấm trà đủ cả, không thiếu gì.
Du Tiểu Mặc có thể chắc chắn trước kia hắn không có loại năng lực này, cho nên chỉ có thể là trong lúc tu luyện đã xảy ra chuyện gì đó mà hắn không biết, cho nên bây giờ mới thành ra như vậy.
Tuy rằng rất bất ngờ, nhưng không thể không thừa nhận, loại năng lực này thật sự quá quá quá tuyệt vời.
Đã có năng lực này, Du Tiểu Mặc cũng chẳng cần lo lắng việc gieo trồng linh thảo hay tưới nước nữa rồi, chỉ cần nghĩ một cái là không gian sẽ tự động làm hết thay hắn, vốn hắn còn định mua thêm vài con yêu thú nữa, hiện tại xem ra cũng không cần tới rồi.
Quên mất, không biết Tiểu Cầu thế nào.
Vừa nghĩ tới, một tiểu yêu thú ngủ say sưa, đang cuộn lại thành một nắm, cái bụng nhỏ còn phình phình vì ăn quá no liền xuất hiện trước mặt hắn, cái bụng trắng như tuyết của Tiểu Cầu đang ngửa lên trời, ngáy rất vang dội.
Thế nhưng mà mới được một lát, Du Tiểu Mặc đã phát hiện Tiểu Cầu lớn hơn rồi, vốn chỉ nhỏ bằng hai nắm tay của người trưởng thành, lúc này to hơn gấp đôi rồi, dần dần thoát khỏi hình thái của thú con, ngoại hình bắt đầu lộ ra uy phong của Huyết Thương lang trưởng thành.
Du Tiểu Mặc há hốc miệng nhìn nó thật lâu, đúng là hôm nay chuyện ly kỳ gì cũng có thể xảy ra.
Tuy không biết là vì sao, nhưng Du Tiểu Mặc có thể đoán được trong việc này có liên quan tới chuyện Tiểu Cầu ăn thịt Vạn Linh Địa dương, bảo sao Lăng Tiêu lại thích loại thịt này, thì ra thịt Vạn Linh Địa dương thật sự thần kỳ tới vậy.
Nếu như cứ theo tốc độ này mà tới thì chẳng bao lâu nữa Tiểu Cầu có thể thành Đại Cầu rồi.
Ôm tâm trạng hưng phấn muốn chết này, cả ngày Du Tiểu Mặc đều không luyện đan nữa, mà cũng chẳng còn tâm trí để luyện đan nữa.
Nếu như thịt Vạn Linh Địa dương thật sự có thể khiến có Tiểu Cầu lớn lên, vậy thì trước khi Thiên Đường Cảnh mở ra, hắn quyết định trong vòng hai tháng sẽ nuôi Tiểu Cầu thành Đại Cầu, chỉ là bởi vì không có loại lửa để nấu thịt, cho nên đành phải cho nó ăn thịt tươi rồi.
Hạ quyết tâm, ngày hôm sau, Du Tiểu Mặc liền ổn định tinh thần bắt đầu luyện đan.
Lúc này hắn cũng không gặp thất bại nữa, bởi vì có lẽ do tâm tình buông lỏng hoặc sức mạnh linh hồn đột phá, hắn cảm giác luyện đan còn thuận tay hơn trước.
Cứ như vậy, gần hai tháng trôi qua trong nháy mắt.
Mà thời hạn hai tháng của Khổng Văn cũng đã đến.