Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 151 : Giang lưu lên cấp

Ngày đăng: 05:40 19/04/20


Tỉ lệ luyện thành đan lên tới 100% của Du Tiểu Mặc cuối cùng vẫn không bị đồn đi.



Mặc dù trong lòng những người kia vô cùng khiếp sợ, đa số đều không tin, họ tự nhủ có khả năng Du Tiểu Mặc chỉ may mắn một chút thôi, hơn nữa tỉ lệ thành đan của linh đan cấp thấp vốn cao hơn linh đan trung cấp và cao cấp nhiều, cho nên loại tình huống này không phải không thể xảy ra.



Nhưng mà phần nhiều họ ghen ghét với Du Tiểu Mặc hơn.



Bởi vì cho tới bây giờ họ cũng chưa gặp cái ‘vận may’ như vậy, cho nên cuối cùng thì sự nhiều chuyện cũng không qua được sự nhỏ mọn.



Chỉ là mấy người không biết, trong sự việc này Du Tiểu Mặc tình nguyện chịu thiệt, hắn còn ước gì đừng có tin nào bị đồn ra ngoài mới tốt ấy.



Triệu Đạt Chu nhìn Du Tiểu Mặc, vẻ mặt lúc này rất không đồng ý: “Thất sư đệ, ta đã nghe kể về chuyện kia rồi, lúc trước ta đã sớm nói với ngươi rồi mà, nếu như ngươi chịu để cho ta giúp thì cũng không rơi xuống tình trạng bị người khác chê cười, giờ thì vui rồi, dù ta muốn giúp cũng chịu chết, sư phụ đã chọn hết số người vào danh sách rồi.”



Du Tiểu Mặc nghe nốt đầu đuôi câu chuyện mới hiểu được Triệu Đạt Chu đang nói tới cái gì.



Hắn cũng nhớ tới, buổi sáng lúc ra khỏi cửa, Dương sư huynh phòng bên đã nói cho hắn biết sáng sớm hôm qua Triệu Đạt Chu có tới tìm hắn, chỉ là khi đó trùng hợp lúc hắn khóa cửa luyện đan trong phòng, cho nên không biết chuyện gì xảy ra.



Nghĩ đến Ngũ sư huynh tìm mình vì việc này, có điều những lời oán trách gần đây hắn đã nghe không ít, cho nên bây giờ hắn biết làm sao để ứng phó.



Du Tiểu Mặc nhún vai như không hề gì, “Ngũ sư huynh, chuyện này đệ đã tìm được cách khác rồi, huynh không cần lo lắng đâu.”



Nghe được câu này, Triệu Đạt Chu nhíu mày, “Thất sư đệ, ngươi nói cách khác không phải là liên quan tới thiên tài của Võ Hệ Lâm Tiếu chứ?” Triệu Đạt Chu cũng từng nghe rất nhiều lời đồn về quan hệ của Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu.



Chính xác!



Tuy Du Tiểu Mặc rất kinh ngạc với sự nhạy cảm của ngũ sư huynh, nhưng nghĩ một lát cũng không bất ngờ nữa rồi, dù sao mấy cái tin đồn về hắn lưu truyền trong phái cũng chỉ có mấy chuyện như vậy, huống hồ có thể dùng đầu ngón chân cũng biết được ai sẽ giúp hắn.



Triệu Đạt Chu thấy Du Tiểu Mặc không phủ nhận là đã biết mình đoán trúng phóc rồi, càng nhíu chặt lông mày, hắn vốn chính là người có suy nghĩ gì thì không giấy được, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói: “Thất sư đệ, ta biết mấy câu ta sắp nói có lẽ ngươi sẽ không thích nghe, nhưng với tư cách là sư huynh của ngươi, ta cảm thấy vẫn phải nói cho ngươi biết.”
“Dương sư huynh, chuyện ngươi muốn nói hẳn là có liên quan tới Giang sư đệ phải không? Chẳng lẽ hắn lên cấp rồi?” Du Tiểu Mặc ngẫm lại mấy câu của Dương Nhất, không khỏi dò hỏi, với cái cách phong chủ Thiên Phong coi trọng Giang Lưu như vậy thì hơn hai tháng lên cấp ba cũng không thể nói là không có khả năng.



Sắc mặt Dương Nhất thay đổi, rồi cười khổ: “Ngươi đoán đúng một nửa, nhưng cũng sắp rồi, hai ngày trước ta thăm dò được, có vẻ Giang Lưu sắp lên cấp, nghe nói ngày lên cấp không còn xa đâu, cho nên hắn cũng đã nhận được một cơ hội.”



Các sư huynh khác không kiềm được mà hít một hơi.



Hơn hai tháng đã thành đan sư cấp ba, cái tốc độ này có thể phá vỡ kỷ lục mấy trăm năm qua của Đan Hệ ấy chứ, ngay cả đại sư huynh và nhị sư huynh cũng không biến thái tới vậy.



Nếu như Giang Lưu thật sự lên cấp thành công, vậy Thiên Phong sẽ lấy lại được uy phong rồi, mà Đô Phong với tư cách đối thủ một mất một còn của Thiên Phong, khẳng định sẽ bị chà đạp cho tới khi không ngẩng đầu lên được mới thôi, tuy nói thành tựu của Giang Lưu ngày hôm nay có được nhờ sự thiên vị, nhưng không ai phủ nhận được một điều đó là Giang Lưu rất giỏi.



Qua một đợt im lặng, hào hứng của mọi người cũng bay theo gió, chẳng bao lâu đã tản ra.



Du Tiểu Mặc tạm biệt mấy vị sư huynh rồi về phòng, nói tới Giang Lưu, lần này nếu không nhờ Dương sư huynh nhắc tới thì hắn cũng quên mất, nếu như Giang Lưu thực sự muốn tới Thiên Đường Cảnh, đến lúc đó khả năng bọn họ sẽ đụng mặt nhau rất cao.



Đối với vị đồng hương này, cảm xúc của Du Tiểu Mặc rất phức tạp.



Ngay từ đầu, hắn thực sự ôm tâm trạng muốn thân thiết với đồng hương, nhưng qua vài lần nói chuyện, Du Tiểu Mặc phát hiện sự chênh lệch giữa hai ngọn núi vẫn tồn tại, tuy nói hắn và Giang Lưu là đồng hương nhưng hai người cũng chẳng thân là bao, chưa kể môi trường sinh hoạt khác nhau, sớm muộn gì cũng bị đồng hóa, cho nên sau sự kiện ở Tàng Thư Các kia, hắn liền hạ quyết tâm không thể thân thiết Giang Lưu được, cũng tránh khó xử.



Về phần tốc độ lên cấp của Giang Lưu, rồi lại so sánh với tốc độ của mình, Du Tiểu Mặc tỏ vẻ mừng thầm.



Tuy Giang Lưu cũng sắp trở thành đan sư cấp ba, nhưng mà hắn đã thành đan sư cấp ba từ mấy tháng trước rồi nha, hiện tại hắn càng muốn trở thành đan sư cấp bốn hơn, cho nên đối với việc Giang Lưu có một sư phụ rất rất tốt, Du Tiểu Mặc cũng không thèm ghen tị, bởi vì hắn còn có một người đối tốt với mình hơn cả sư phụ của Giang Lưu đó là… Lăng Tiêu.



Trong đầu đột nhiên hiện lên cái tên này, Du Tiểu Mặc lập tức chấn động, ánh mắt toàn là hoang mang.



Nghĩ lại tâm tình trước kia, bỗng dưng hắn phát hiện, hắn càng ngày càng quen thuộc với sự tồn tại của Lăng Tiêu, hơn nữa mỗi lần xảy ra chuyện gì hoặc có gì khó hiểu, người đầu tiên mình nghĩ tới luôn là y, xem ra người chính thức bị đồng hóa, thực ra là bản thân hắn mới đúng…