Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 228 : Kiểm tra

Ngày đăng: 05:41 19/04/20


Nghe được khẩu hiệu của Quan Vĩnh trưởng lão, Du Tiểu Mặc thở phào một tiếng.



Tuy rằng hắn sẽ cố gắng hết sức trong lần này, nhưng cũng không có ý dính dáng đến tứ đại gia tộc.



Lấy lại bình tĩnh, Du Tiểu Mặc mới đặt tất cả sự chú ý vào cây linh thảo hạ phẩm trên bệ đá, đây là một cây đồng diệp thảo, là một loại linh thảo trung đẳng trong số các linh thảo cấp bốn, rèn luyện cũng không hao phí bao nhiêu sức mạnh linh hồn.



Nhưng không hề dễ, bởi vì thuộc tính của đồng diệp thảo thiên về cứng rắn, lúc bắt đầu rèn luyện sẽ hơi phiền toái, nhưng đây cũng là loại linh thảo dùng để kiểm tra khả năng rèn luyện của mỗi người, rất hợp cho các kì thi.



Đối với đồng diệp thảo, Du Tiểu Mặc không có cảm giác gì mấy.



Bên trong không gian của hắn có một mảnh ruộng toàn là đồng diệp thảo, tuy rất ít khi dùng tới, nhưng đã rèn luyện qua mấy lần, khá là quen tay.



Ngoại trừ đồng diệp thảo thì trên bệ đá còn có một lô đỉnh màu đen, là một lô đỉnh trung cấp, chỉ là một lần đã lấy ra những trăm cây linh thảo, quả nhiên Đan Sư Công Hội không phải chỉ để trưng cho đẹp.



Du Tiểu Mặc phóng sức mạnh linh hồn ra, sau đó mới bỏ đồng diệp thảo vào lô đỉnh.



Sau khi linh thảo rơi xuống lô đỉnh, hắn bắt đầu điều khiển sức mạnh linh hồn bao trùm khắp đồng diệp thảo.



Mỗi lần Du Tiểu Mặc luyện đan thì sự chú ý của hắn đều tập trung vào lô đỉnh, cho nên cũng không thấy rất nhiều người đang nhìn về phía hắn, một lát sau, tất cả cũng bắt đầu có động tác.



Toàn bộ đại điện lại chìm vào yên tĩnh.



Ngẫu nhiên có âm thanh ‘Xì xì’ truyền tới từ bên trong lô đỉnh.



Bên cạnh thạch đài là một cái đồng hồ cát cực lớn, trong lúc mọi người đang chăm chú thì thời gian cũng dần dần trôi qua.



Khi đồng hồ cát rơi xuống một phần ba, Du Tiểu Mặc một mực tập trung tinh thần nhìn linh thảo đã bị rèn luyện thành bột phấn, rốt cục cũng thở phào một tiếng.



Bột phấn này đã được lọc tới triệt để, bởi vì hắn đã rèn luyện sáu lần, tạp chất trong linh thảo cũng bớt đi không ít, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được bên trong đó còn dư lại một chút, nếu phỏng đoán cẩn thận, hắn còn có thể rèn luyện thêm hai lần nữa.




Nhưng hắn không ngờ mấy người Bách Lý Tiểu Ngư cũng không nhúc nhích, đợi tới lúc mấy người kia kiểm tra xong, chỉ còn lại năm người bọn họ, thế này thì càng khiến người khác soi mói hơn rồi.



Năm thiên tài cùng xuất hiện ở một chỗ, à không, là bốn thiên tài, hắn cảm giác rất đặc biệt.



Cái gã Sài Tuấn kia không tính, đã hai mươi bốn tuổi mà vẫn là một đan sư cấp bốn trung phẩm, ngay cả hai vị sư huynh của hắn cũng không bằng.



“Năm người các ngươi lên đi.”



Ánh mắt sâu xa của Quan Vĩnh trưởng lão rơi vào năm người cuối cùng, trong giọng nói bình tĩnh vẫn mang theo chút mong đợi.



Người bước lên đầu tiên là Sài Tuấn, đầu tiên là khiêu khích liếc Du Tiểu Mặc một cái, sau đó mới bỏ linh thảo vào dụng cụ kiểm tra, bốn giây sau, bên trên dụng cụ kiểm tra dần dần hiện lên một chữ ‘Sáu’



Quan vĩnh trưởng lão nhìn thoáng qua, bình thản tuyên bố: “Sài Tuấn, thông qua.”



Thiên phú của Sài Tuấn chỉ ở tầm trung đẳng, so với anh trai của gã thì kém quá xa, vì như vậy, Sài Tuấn liền tầm thường hơn cũng chẳng có gì là lạ.



Nhưng bản thân Sài Tuấn không vì vậy mà cảm thấy bất bình, ngược lại, gã còn tự hào vì anh trai Sài Chính của mình, không có việc gì cũng phải lôi danh tiếng anh trai ra khoe khoang, đúng là nhị thế tổ.



Kiểm tra xong, Sài Tuấn cao ngạo hất hàm lên, vừa xem thường vừa giễu cợt liếc Du Tiểu Mặc thêm lần nữa.



Du Tiểu Mặc nhìn sang chỗ khác, tên này đúng là điển hình cho một kẻ ngu lâu khó chữa nè, có sáu lần thôi mà khoe dữ vậy, hắn đột nhiên thấy quyết định của mình quá đúng, với mấy đứa ngu thế này nên đả kích cho một lần mới được.



Nghĩ vậy, hắn cầm bình chứa bột linh thảo đi tới.



Du Tiểu Mặc vừa bước lên, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn.



Cái tên hắc mã đột nhiên xuất hiện này, đợi mãi cũng tới lúc kiểm tra thực lực thật sự của hắn rồi, cũng không biết hắn sẽ cho bọn họ một sự bất ngờ thế nào đây.