Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 242 : Một sự đả kích
Ngày đăng: 05:41 19/04/20
Đồng Việt Húc kinh ngạc nhìn Du Tiểu Mặc, y phát hiện mình càng nhìn càng không hiểu nổi thiếu niên này.
Bách Lý Tiểu Ngư thì hoàn toàn không giữ được ý nghĩ trong lòng, không nén nổi mà hỏi tiếng lòng của mọi người, hai mắt tỏa sáng, “Tiểu Mặc, ngươi đổi phòng nhanh như vậy sao, ngươi thật là lợi hại!”
Du Tiểu Mặc bị khen tới ngại ngùng dễ sợ, bởi vì nhờ công lao của Lăng Tiêu mà hắn mới chuyển phòng được, nếu không phải nhờ một trăm năm mươi điểm mà y cho, chắc giờ hắn vẫn còn đang phấn đấu kiếm điểm quên ngày tháng ấy.
“Điểm thuê phòng thực ra là bạn ta cho.” Du Tiểu Mặc giải thích.
“Bạn ngươi?” Bách Lý Tiểu Ngư trợn tròn mắt, “Ngươi nói là cái người tỷ võ với Tôn Triết hả?”
“Làm sao ngươi biết?” Du Tiểu Mặc ngạc nhiên.
Bách Lý Tiểu Ngư lập tức tiết lộ: “Đương nhiên, chuyện bạn ngươi quyết đấu với Tôn Triết đã truyền ra khắp học khu B rồi mà, rất nhiều người cũng biết rồi.”
Bách Lý Tiểu Ngư đã gặp Lăng Tiêu, cũng được nghe Du Tiểu Mặc giới thiệu tên y, cho nên vừa nghe chuyện đã biết là bạn của Du Tiểu Mặc, chỉ là hắn không kinh ngạc như những người khác, người nam nhân thoạt nhìn hơi khiêm tốn kia, vậy mà lại mạnh tới thế, vừa mới vào đã đánh bại người đứng thứ chín ở học khu B rồi.
Thời điểm Du Tiểu Mặc cũng đã đoán được, nghe thấy đáp án cũng không thấy bất ngờ.
Mấy phút đồng hồ sau, Ninh Tĩnh đạo sư đã tới, nàng mặc một bộ váy màu hồng phấn làm nổi bật sự mỹ lệ xuất trần như tiên tử, dung mạo tuyệt sắc như trẻ ra thêm vài tuổi, vừa bước vào đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, cuối cùng cũng không có ai đi soi mói Du Tiểu Mặc nữa.
Câu mở màn của Ninh Tĩnh đạo sư là chào hỏi mọi người, giọng nói mềm mại như chim oanh, rất êm tai, nhanh chóng thay đổi không khí trong lớp học, lúc trước nàng chỉ nói qua với mọi người về những việc cần chú ý, bây giờ mới là những việc nội bộ học viện, rốt cục Du Tiểu Mặc cũng nhận được một vài đáp án mà mình muốn.
“Phía sau học viện có một nơi thâm sơn, thâm sơn kéo vạn dặm, bên trong yêu thú tung hoành, tuy sự nguy hiểm của nó không bằng rừng Tận Thế, nhưng lại nổi tiếng vì nhiều yêu thú, các học sinh trong học viện ngoại trừ tu luyện ở phòng riêng, thì thâm sơn này chính là một nơi họ thường xuyên đi vào.”
“Vì săn bắt yêu thú, cũng vì rèn luyện bản thân, rất nhiều học sinh thường xuyên lập đội để xông vào thâm sơn, đương nhiên, không chỉ học sinh của khu một, học sinh của khu hai cũng rất hay lập nhóm, bây giờ đại sư cho các ngươi một cảnh báo, nếu muốn săn bắt yêu thú, tốt nhất là cùng hợp tác người khác, sự nguy hiểm của thâm sơn các ngươi không tưởng tượng được đâu, nếu như không nắm chắc vẹn toàn, tốt nhất đừng đi vào.”
Cuối cùng Du Tiểu Mặc cũng hiểu, bảo sao Nguyên Dương đan lại thành món đắt hàng, thì ra là vậy.
Du Tiểu Mặc bỗng nhiên tỉnh ngộ, đúng là thượng phẩm và thượng phẩm đỉnh phong thật ra có sự khác biệt rất lớn, nếu cấp bậc ở thượng phẩm có nghĩa là chỉ cần tu luyện một chút nữa mới đột phá được, còn thượng phẩm đỉnh phong tương đương với việc có thể đột phá bất cứ lúc nào, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, mà kết quả cũng khác.
Hắn có thể đoán được, mọi người hẳn là đang nói hắn giống với Đằng Tử Tâm.
Thời điểm mười tám tuổi thì Đằng Tử Tâm đã trở thành đan sư cấp năm, nếu như hắn có thể trở thành đan sư cấp năm trong năm nay, có nghĩa là tư chất của hắn ngang hàng với Đằng Tử Tâm, những lời đồn đại nghi ngờ hắn lúc trước sẽ tự động sụp đổ, mà Đằng Tử Tâm cũng không còn là thiên tài siêu cấp duy nhất nữa.
Cho nên, đoán chừng ngay cả Đằng Tử Tâm cũng ước gì hắn chỉ là đan sư cấp bốn thượng phẩm thôi.
Mấy người này thật là vô vị, vì việc này mà cũng cố ý lưu lại, hắn thừa nhận được làm một thiên tài thì sẽ có chỗ tài trí hơn người, nhưng không phải có thể vĩnh viễn đứng ở chỗ cao nhất, bởi vì thế giới này không chỉ có một thiên tài.
Nghĩ vậy, Du Tiểu Mặc không khỏi bật cười, nếu các ngươi đã chờ mong như vậy, thế thì ta sẽ cho các ngươi một sự đả kích nho nhỏ là được, miễn cho ai ai cũng nghĩ hắn là một con cọp giấy.
Bách Lý Tiểu Ngư ngồi bên cạnh thấy, tò mò hỏi: “Tiểu Mặc, ngươi cười gì thế?”
Du Tiểu Mặc lắc đầu nói, “Không có gì, chẳng qua là ta cảm thấy với ta thì thượng phẩm và thượng phẩm đỉnh phong đều giống nhau.”
Câu này vừa nói ra, mọi người lập tức vểnh tai lắng nghe.
Bách Lý Tiểu Ngư không phụ sự mong đợi của mọi người, lại hỏi: “Vì sao?”
Du Tiểu Mặc mở miệng, “Bởi vì nửa năm trước ta mới trở thành đan sư cấp bốn đó mà!”
“Hí…”
Không khí trong phòng học đặc quánh lại năm giây, yên tĩnh tới chẳng nghe được tiếng động nào, không biết ai hít một hơi thật mạnh, tất cả cũng lập tức bùng nổ.