Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 298 : Linh mạch chi mẫu

Ngày đăng: 05:42 19/04/20


Hai người đi vào phòng, Lăng Tiêu tiện tay đóng cửa lại.



Du Tiểu Mặc đánh giá gian phòng họ có thể ở mấy năm trong tương lai, mặc dù phải trả phí, nhưng gian phòng này cũng chẳng thể gọi là xa hoa, tối đa là có một gian phòng trong và một gian phòng khách, đồ đạc rất đầy đủ, chất lượng cũng tốt.



So với phòng lầu ở học khu B, thì căn phòng này chỉ có thể dùng một từ bình thường để hình dung, hơn nữa đúng là như Đường trưởng lão nói, nồng độ linh khí trong phòng không khác gì bên ngoài, cũng chẳng có chỗ nào nổi bật.



Du Tiểu Mặc đi vào phòng trong, bên trong có một cái giường rất lớn, dù ba người cùng nằm cũng không thành vấn đề, nhưng hắn vẫn không hiểu vì sao ký túc xá ở hai học khu lại khác nhau.



Du Tiểu Mặc cởi giày rồi bò lên giường, sung sướng lăn hai vòng, sau đó nằm trên giường hỏi: “Lăng Tiêu, anh nói tại sao phòng này không có linh khí? Nếu không thể tu luyện tùy lúc thì không phải còn chẳng bằng học khu B sao?”



Lăng Tiêu ngồi xuống bên cạnh hắn, khẽ xoa cằm: “Nếu em thích học khu B, có thể trở về, nhưng ta nghĩ là ngũ trưởng lão sẽ không đồng ý đâu.”



Du Tiểu Mặc nhe răng trợn mắt đấm cho y một cái, biết rõ hắn muốn nói gì mà vẫn còn trả lời thế này được, “Nói mau đi, đến cùng thì có liên quan gì tới linh mạch dưới mặt đất.”



Lăng Tiêu vừa cởi giày, vừa nói: “Em còn nhớ rõ Xà Cầu đã từng nói gì không, chuyện linh mạch dưới mặt đất sớm muộn gì cũng có ngày bị khô kiệt?”



Du Tiểu Mặc lập tức gật gật đầu, đương nhiên là hắn nhớ rõ rồi, còn có ấn tượng rất sâu ấy chứ.



Lăng Tiêu nói: “Theo như ta xem xét, linh mạch dưới mặt đất của học viện Đạo Tâm đã tồn tại khoảng ngàn vạn năm rồi, sau ngàn vạn năm ấy, trung tâm của linh mạch sẽ sinh ra một thứ tên là linh mạch chi mẫu, chỉ cần linh mạch chi mẫu không bị phế bỏ, thì linh mạch có thể phục sinh lại.”



Du Tiểu Mặc không hiểu lắm, sốt ruột hỏi thăm: “Thế cái này liên quan gì tới linh khí trong phòng ở của hai học khu?”



Lăng Tiêu liếc hắn: “Em vội làm gì, không phải ta đang định giải thích sao, hay là nói, em hy vọng mấy ngày nữa ta mới giải thích cho em nghe?”




Miêu Cầu cũng không kém, lập tức bỏ chạy theo sau.



Du Tiểu Mặc còn chưa kịp phản ứng thì hai tên nhóc kia đã chạy mất dạng, trốn nhanh quá ha, nhưng hắn vào đây cũng không phải để so đo mấy chuyện nhàm chán này với hai tên nhóc, vậy là không thèm để ý tới hai đứa nữa.



Đi vào trong nhà gỗ, Du Tiểu Mặc bước tới một ngăn tủ.



Hắn đã đặt rất nhiều tủ trong nhà gỗ, mỗi ngăn lại để những thứ khác nhau, chỉ có mấy cái là được hắn sắp xếp xong, còn dư lại đều là một đống đồ bị hắn nhét vội vào, còn chưa kịp chỉnh lý lại.



Du Tiểu Mặc mở ngăn tủ thứ nhất ra, bên trong là hai bản công pháp và một quyển trục đơn thuốc cao cấp, đều lấy được trong Thiên Đường Cảnh.



Hắn không cần cả hai bản công pháp này, một quyển là dành cho tu luyện giả, một quyển khác là công pháp linh hồn hạ phẩm, còn không bằng Thiên Hồn Kinh, sao hắn có thể bỏ quyển cấp bậc cao mà chạy tới tu luyện quyển cấp bậc thấp chứ, còn quyển trục, bên trong chỉ có đơn thuốc của năm loại linh đan, hiện tại hắn vẫn chưa cần tới.



Ngăn tủ thứ hai là một viên linh đan cấp tám không biết tên, chỉ đáng tiếc là để trong cung điện khá lâu, cũng không được bảo vệ cẩn thận, cho nên năng lượng bên trong đã bị thất thoát ít nhiều, hiệu quả cũng kém, sở dĩ chưa đưa cho Lăng Tiêu là bởi vì hắn muốn nghiên cứu xem đây là linh đan gì.



Ngăn tủ thứ ba là mười hạt giống linh thảo đủ mọi màu sắc, bởi vì không rõ mấy hạt giống đó là giống gì, cho nên hắn vẫn chưa trồng, cứ để đó mãi gần như quên mất.







Mãi đến khi sắp xếp hết những thứ lặt vặt trong mỗi ngăn tủ, Du Tiểu Mặc mới đi ra khỏi nhà gỗ.



Hắn chuẩn bị đi đến bên hồ xem xét tình hình quả trứng kia, cả cặp Thất Tinh Ẩn Hương trùng nữa, không biết đã tiến hóa đến bước nào rồi.