Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 322 : U minh hải yêu

Ngày đăng: 05:43 19/04/20


Xà Cầu không dám biểu lộ ý nghĩ trong lòng ra, dù chỉ một chút.



Nếu như gã nam nhân này phát hiện ra, rất có thể sẽ làm hỏng hết kế hoạch của chủ nhân. Bây giờ, cũng chỉ có thể chờ Lăng Tiêu đại nhân tới thôi, nó tin nửa canh giờ là quá đủ!



Chỉ là sao Lăng Tiêu đại nhân lại đi lâu đến thế, nó nghĩ, có lẽ nó đã đoán ra được một ít rồi.



Xà Cầu liếc nhìn Du Tiểu Mặc, chắc là đang dạy cho con Ngạo Mạn điểu kia một bài học.



Thời gian trôi qua từng phút.



Du Tiểu Mặc không dám lộ ra chút lo lắng nào, bởi vì hắn cảm giác gã nam nhân kia đang nhìn mình.



Thực ra nửa canh giờ rất dài, hắn tin chắc không quá mười phút nữa Lăng Tiêu nhất định sẽ trở về, chỉ là hắn không dám nói thời gian quá ngắn, như thế sẽ khiến cho gã nam nhân kia sinh nghi, trên danh nghĩa thì hắn đang là kẻ thù của mình và Lăng Tiêu cơ mà, cho nên không thể nào nắm rõ hành tung của họ tới vậy.



Sau khi thời gian đã qua ba phút, gã nam nhân kia đột nhiên nhảy xuống từ không trung.



Gã vừa xuống, hai kẻ khác cũng lập tức đi theo.



Nam nhân vừa cất bước đã đi về phía Du Tiểu Mặc.



Du Tiểu Mặc không kiềm chế nổi run rẩy một cái.



Hiện tượng này lập tức rơi vào trong mặt gã, không khỏi nheo mắt lại, đồng tử u ám hiện lên cảm xúc thích thú khó hiểu, bước chân đột nhiên nhanh hơn.



Xem xét nét mặt của gã, Du Tiểu Mặc âm thầm hô một tiếng ‘Nguy rồi’, chẳng lẽ đã bị lộ tẩy rồi sao.



Đúng lúc này, phía chân trời đột nhiên vang lên một âm anh bén nhọn, càng ngày càng gần.



Nam nhân cùng hai đồng bọn của gã lập tức nhìn qua hướng đó, chỉ thấy phía xa xa là một bóng xám to lớn đang lao tới, giống như một con chim khổng lồ, thậm chí còn mang theo một khí thế làm cho người ta sợ hãi, còn chưa tới gần, bọn chúng đã cảm nhận được sự áp bách kia.



Ánh mắt nam nhân trở nên lạnh lẽo, sắc bén như châm, “Tại sao ở đây lại có Ngạo Mạn điểu?”
Hai kẻ kia chỉ có tu vi Hoàng cảnh, còn chẳng địch lại được Xà Cầu.



Dù tận mắt nhìn đồng bọn bị giết, nhưng sắc mặt gã nam nhân kia chẳng hề thay đổi.



Gã để hai kẻ kia ra tay, cũng là vì thăm dò thực lực của Lăng Tiêu.



Sự máu lạnh này, có thể nói cũng là một loại trình độ đó!



“Ngươi thực sự rất lợi hại, nhưng đáng tiếc là ngươi đã gặp ta.” Hai con mắt tối tăm của gã nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu, trên người còn toát ra khí tức lạnh lẽo, âm trầm tới mức khủng bố.



Lăng Tiêu kinh ngạc nhíu mày, đến bước này rồi mà giọng điệu còn cuồng vọng như vậy, xem ra là có chỗ dựa rồi!



Quả thật là nam nhân có chỗ dựa, chỗ dựa của gã chính là khế ước thú bản mệnh của gã —— U Minh Hải Yêu!



U Minh Hải Yêu là một loại yêu thú cấp cao áp đảo cả Thất Tội thú, là vương giả của biển cả, cũng có thể nói là —— Đế Vương thú.



Bởi vậy có thể thấy thân phận của gã nam nhân này tuyệt đối không bình thường, bởi vì không phải ai cũng có thể khế ước được với Đế Vương thú, trừ khi là người của vị diện cao cấp.



Vừa nhìn thấy U Minh Hải Yêu, Lăng Tiêu đã đoán được một chút lai lịch của gã nam nhân này.



Một kẻ ở vị diện cao cấp lại cố ý chạy tới vị diện trung cấp, chỉ để bắt Du Tiểu Mặc thôi sao.



Không phải là đến đây vì y hả?



U Minh Hải Yêu to lớn như một ngọn núi, có điều cũng chỉ lớn hơn Ngạo Mạn điểu một chút, ở trong thâm sơn bao la khổng lồ này, sự hiện diện của nó vẫn như muối bỏ biển.



Toàn thân U Minh hải Yêu là một màu xanh đậm, hơi lạnh đến cực điểm không ngừng phát ra trên người nó, ngoài ra, còn có một luồng uy áp đế vương nhàn nhạt, đây cũng là đặc thù của Đế Vương thú.



Trong ánh mắt soi mói của mọi người, U Minh Hải Yêu chậm rãi mở mắt.