Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 339 : Bức cung
Ngày đăng: 05:43 19/04/20
Trong lòng Du Tiểu Mặc hơi hoảng hốt, nhưng trên mặt không hề biểu hiện, hắn ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Là sao, trên người ta có bảo bối gì, lại có thể làm các ngươi cố ý chạy từ vị diện cao cấp xuống?”
Thiếu niên dứt khoát nói: “Không biết.”
Du Tiểu Mặc kinh ngạc, “Các ngươi cố ý chạy tới bắt ta, nhưng lại không biết là thứ gì, chẳng lẽ sau lưng các ngươi có người sai khiến, kẻ kia không nói cho các ngươi sao?”
Thiếu niên liền nói ngay: “Đã bị ngươi phát hiện, vậy cũng đành chịu.”
Du Tiểu Mặc kiên quyết bày ra vẻ mặt khinh bỉ, “Ngươi nghĩ ta ngu lắm hả.”
Thiếu niên: “…”
Du Tiểu Mặc bình tĩnh nói: “Kiên nhẫn của ta có hạn, ngươi nếu dám quanh co lòng vòng, không trả lời thẳng vào câu hỏi, ta sẽ cắt một ngón chân của ngươi.”
Đương nhiên, bản thân hắn vẫn chưa tàn nhẫn tới vậy, nhưng đe dọa và thực tế khác nhau mà. Khóe mắt thiếu niên giật một cái, rõ ràng là từ đầu tới đuôi cũng chỉ có một mình ngươi nói. Du Tiểu Mặc lại nói: “Được rồi, bây giờ thực sự vào vấn đề chính nè…” Còn chưa nói xong, bả vai đột nhiên bị ai đó vỗ.
Du Tiểu Mặc quay người, vừa nhìn thấy Lăng Tiêu đã sợ hãi kêu một tiếng, “A, sao anh cũng tới đây?”
Lăng Tiêu ban cho hắn một ánh mắt khinh bỉ, “Đã hỏi xong.”
Du Tiểu Mặc gượng cười, “… Sao mà nhanh thế hả?”
Hắn vừa mới bắt đầu hỏi…
Thiếu niên rùng mình, lúc này trong lòng mới sinh ra một sự khiếp sợ nồng nặc, gã cố lấy lại bình tĩnh, không dám đòi hỏi nam nhân nữa, nhân tiện nói: “Trong gia tộc Xích Huyết có bốn Thần, theo thứ tự là Thần của bốn hướng, Bắc Thần có thực lực mạnh nhất, thực lực của Đông Thần yếu nhất, nhưng mà, uy danh của Đông Thần ở gia tộc Xích Huyết không nhỏ, trực tiếp vâng mệnh con trai thứ tư của gia chủ, tin tức ngươi ở vị diện trung cấp cũng là lấy được từ chỗ hắn.”
Du Tiểu Mặc không cam lòng nghe hai người nói chuyện, cướp lời Lăng Tiêu để hỏi: “Trừ ngươi và Đông Thần ra, thì còn có người nào của gia tộc Xích Huyết tới nữa.”
Thiếu niên lắc đầu, “Ta cũng không biết, thế lực bên trong gia tộc Xích Huyết rắc rối khó gỡ, rất nhiều người đều không đơn giản như vẻ ngoài, mỗi người bọn họ đều có nguồn tin riêng của mình.”
Lại hỏi thêm một việc, nhưng những gì thiếu niên nói không có giá trị lắm. Chỉ là cuối cùng thì họ cũng biết rõ thân phận của kẻ địch rồi, nếu sau này đi tới vị diện cao cấp, thì có 99,99% khả năng gia tộc Xích Huyết sẽ trở thành kẻ thù của họ.
Sau đó, Lăng Tiêu bắt đám người kia thề, rồi để chúng lập tức rời khỏi đại lục Long Tường.
Nhiệm vụ thất bại làm thiếu niên bị sa sút tinh thần, trước kia gã còn tự tin lắm, mặc dù có chút không cam lòng, nhưng từ sau khi biết Đông Thần cũng thua trong tay nam nhân này, hắn liền bỏ ý định.
Tuy rằng báu vật truyền tộc có thể giúp vị đại nhân mà phụ thân ủng hộ ngồi lên ngôi vị gia chủ, nhưng nếu mất cả mạng thì chẳng đáng.
Du Tiểu Mặc nhìn hướng đám người kia rời đi, quay đầu nhìn về phía lăng Tiêu, “Cứ để chúng thoát như vậy có ổn không?”
Lăng Tiêu mỉm cười, “Nếu em muốn diệt khẩu, thì ta sẽ giết bọn chúng ngay.”
Mặt Du Tiểu Mặc xạm lại, “Cái đó thì thôi đi, làm người phải giữ lời.”
“Hả?” Lăng Tiêu liếc nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy vui vẻ, “Tiếc ghê nha, nguyên hình của ta lại là yêu thú kìa.”
Du Tiểu Mặc: “…” Lúc trước cứ coi y là người mãi, đã thành thói quen rồi, bây giờ đột nhiên biết được nguyên hình của y thực ra là một con yêu thú, đầu óc tạm thời không theo kịp…