Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 360 : Phu nhân của ta không thích ngươi

Ngày đăng: 05:43 19/04/20


Hắc Thiên thì thào, cũng cảm thấy uy áp thần cảnh này có chút quen thuộc, sự tỉnh táo trên mặt cuối cùng cũng bị vẻ khiếp sợ thay thế. Trong toàn bộ đại lục Long Tường này, ông chỉ biết một vị cường giả thần cảnh, đó chính là viện trưởng Hàn Công. Nhưng hiển nhiên khí tức này không phải thuộc về Hàn Công, mà là một người hoàn toàn xa lạ.



Không chỉ một mình Hắc Thiên thấy khiếp sợ, cả đám người Phù Dung tiên tử cũng bị áp chế tới mức đứng im một chỗ, trên mặt tràn đầy sự kinh ngạc, bọn họ tranh đoạt hồi lâu, vậy mà bên cạnh vẫn có một vị cường giả Thần cảnh đang ẩn núp sao?



Du Tiểu Mặc kích động tới mức túm chặt cánh tay Lam Cầu, móng tay gần như bấm sâu vào thịt hắn, khí thế này là của Lăng Tiêu, cuối cùng thì y cũng chịu ra tay rồi.



Lam Cầu đưa mắt nhìn cánh tay đang bị tàn phía của mình, không nhịn được mà liếc mắt khinh bỉ, chẳng phải ngài đã sớm biết thực lực của Lăng Tiêu lão đại sao, còn kích động đến vậy, mà có kích động cũng đừng trút lên hắn chớ, tuy rằng không hề đau.



Trong mây mù dày đặc, xuất hiện một bóng người như ẩn như hiện.



Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, bóng người màu đen kia bước ra khỏi làn mây mù, lộ rõ khuôn mặt trước đám đông.



Vừa nhìn đã biết người này là người ngoài, đó là một nam nhân cực kỳ tuấn mỹ, giữa cặp lông mày đẹp đẽ kia là hoa văn hình một ngọn lửa màu tím, phảng phất như một vật sống, nhún nhảy giữa lông mày y, làm cho khuôn mặt tuấn mỹ kia được phủ thêm một sự quyến rũ tà mị, chỉ cần nhìn thấy một lần sẽ không bao giờ quên nổi.



Ngoài ra, bên tai phải của y còn đeo một chiếc hoa tai màu tím…



Nam nhân mặc cẩm bào màu đen, nhưng phong thái lạnh lùng khát máu, tuyệt đối không có ai chỉ vì y đẹp mà dám mơ tưởng đến mỹ mạo ấy, có điều con mắt màu đen kia lại khiến người ta cảm thấy ý cười như có như không, nhìn chỉnh thể khí chất thì rất cân đối, nhưng lại khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.



Lăng Tiêu ở trước mắt là một Lăng Tiêu mà Du Tiểu Mặc chưa bao giờ nhìn thấy.



Sau khi thấy Lăng Tiêu xuất hiện, Du Tiểu Mặc liền che miệng, vẻ mặt khó mà tin nổi.



Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lăng Tiêu mặc trang phục màu đen, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ký hiệu hình ngọn lửa giữa lông mày, mị lực còn đáng sợ hơn trước, làm hắn nhìn thấy mà xấu hổ tới mức tim cứ đập mãi.



“Đại nhân… Vẫn luôn… Anh tuấn như vậy sao?”




Làm xong chuyện này, ánh mắt Lăng Tiêu nhìn về phía lão tổ Sài gia.



Phát hiện ra ánh mắt của đối phương, lão tổ Sài gia bỗng cảm thấy da đầu tê dại, lão không hề biết nam nhân này, vì sao y lại nhìn mình?



Lăng Tiêu nheo mắt, nở nụ cười: “Vị Sài gia kia, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể tiếp được một chiêu của ta, ta sẽ tha cho ngươi.”



“Vì sao? Hình như giữa ta và các hạ không có thù cũng chẳng có oán.” Lão tổ Sài gia cố nén cơn giận, đã nhiều năm rồi lão chưa từng gặp phải chuyện thế này, nếu không phải thực lực của đối phương cao hơn lão, chắc chắn lão sẽ giết y ngay lập tức.



Lăng Tiêu bóp bóp nguyên tố chi tâm, thờ ơ liếc nhìn lão, rồi cười ha hả: “Ngươi và ta thì không có thù, nhưng mà… Phu nhân của ta không thích ngươi.”



Phu nhân nào đó bị mang ra làm cái cớ: “…”



Lúc này lão tổ Sài gia sầm mặt lại.



Lăng Tiêu nói, “Một câu, nhận hay không?”



Lão tổ Sài gia nào còn lựa chọn khác, bởi vì nếu không tiếp, đối phương sẽ thẳng tay đánh chết lão. Lão tổ Sài gia thẳng thắn dùng hành động đáp lại y, khí thế toàn thân phóng đại, nhanh chóng dựng lên phòng ngự.



Lăng Tiêu chuyển nguyên tố chi tâm qua tay trái, tay phải giơ lên cao, nơi lòng bàn tay y bỗng phát ra tiếng vang “Xì xì…, ngọn lửa màu đỏ phun ra như núi lửa, chỉ trong giây lát đã hình thành một quả cầu lửa thật lớn.



Nhưng vẫn chưa chấm dứt, hỏa cầu còn ra sức lan rộng lơn, một tiếng kêu sắc sảo truyền ra từ bên trong hỏa cầu, một giây sau, đôi cánh lửa bỗng nhiên mở rộng ra hai bên, một con Phượng Hoàng xuất hiện trước mặt mọi người, khí tức làm người ta run rẩy.



Nhìn hình ảnh này này, đồng tử của Hồng Vân bỗng co lại, “Đây là… Khí tức của viễn cổ Yêu Hoàng?”