Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 369 : Hành động bất ngờ
Ngày đăng: 05:44 19/04/20
Trong ánh nhìn chằm chằm của đám đông, hai người bắt đầu khai chiến.
Sở dĩ Du Tiểu Mặc có thể nhận lời dứt khoát nhưng vậy cũng là có mục đích, hắn muốn cơ hội này thử Tu Di Ấn thứ hai, Huyền Ấn.
Huyền Ấn là là loại ấn thứ hai hắn học được sau khi trở về từ biển Vô Tận, có điều bây giờ hắn vẫn chưa có cơ hội giao chiến với người khác, cho nên hắn không rõ uy lực của Huyền Ấn lớn đến bao nhiêu.
Nếu Trần Tình Nhi này đã có vấn đề, vậy thì hắn có thể thoải mái dùng cô ả để thử tay một chút.
Sức mạnh linh hồn ùn ùn kéo tới như sóng lớn quay cuồng, dùng thanh thế đáng sợ tụ tập phía trước Du Tiểu Mặc, ở trên tay hắn, là một Hoàng Ấn đang xoay tròn, từ bên trong Hoàng Ấn ấy, mọi người có thể cảm nhận được một dòng sức mạnh cường đại.
Vừa ra tay đã triển khai Tu Di Ấn, mọi người đều cảm khiếp sợ.
Hoặc là Du Tiểu Mặc quá để mắt tới Trần Tình Nhi, hoặc là bản thân hắn muốn hung hăng ra oai phủ đầu với Trần Tình Nhi, cho nên vừa ra tay đã sử dụng tuyệt chiêu thế này.
Mặc kệ loại khả năng nào, đa số mọi người đều mang tâm trạng hả hê đứng nhìn, bởi vậy cũng có thể thấy, nhân duyên của Trần Tình Nhi chẳng hề tốt.
Trần Tình Nhi hơi nhíu mày, có vẻ không hiểu nổi hành vi của hắn.
Du Tiểu Mặc cười cười ẩn ý, mấy giây sau, Hoàng Ấn trước mặt hắn đã hoàn thành, thanh thế to lớn lúc nãy đã thu hết vào bên trong Hoàng Ấn.
Du Tiểu Mặc nhìn về phía Trần Tình Nhi, cười nói: “Công kích của ta tới đây, ngươi nên cẩn thận.”
Nghe vậy, Trần Tình Nhi không những không bày ra tư thế phòng ngự, mà còn dịu dàng đáp lại: “Đa tạ học trưởng đã nhắc nhở.”
Một trận gió lớn thổi qua, Du Tiểu Mặc biến mất tại chỗ.
Xung quanh lập tức vang lên một tràng âm thanh thảng thốt, bọn họ còn tưởng Du Tiểu Mặc chuẩn bị bắn Hoàng Ấn ra, không ngờ lại biến mất.
Một giây sau, Du Tiểu Mặc đang biến mất đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Tình Nhi, hơn nữa còn ở phía chính diện.
Thời điểm còn người còn thấy bất ngờ, hắn đột nhiên chuyển hướng, lao thẳng về phía Trần Tình Nhi, tốc độ còn nhanh hơn cả lúc trước, gần như chỉ trong nháy mắt đã đến nơi.
Trần Tình Nhi nheo mắt, không phải vì tốc độ của Du Tiểu Mặc bỗng nhanh hơn, mà khoảng cách giữa hai người còn chỉ còn vỏn vẹn ba mét, vậy mà tranh thủ lúc chạy trốn để kéo khoảng cách lại. Nhưng đến khi nàng nhìn thấy Kim Ấn nằm trong lòng bàn tay Du Tiểu Mặc, rốt cục cũng hiểu được mục đích của hắn rồi.
Trần Tình Nhi vội vàng triệu hồi sợi tơ trở lại, nhanh chóng biến chúng thành một tấm chắn màu hồng nhạt.
Du Tiểu Mặc giơ tay phải lên, thẳng tay đập tấm chắn lên cái lưới kia không chút do dự, một công một thủ, thanh thế lập tức khiến linh khí trong thiên địa phải rung chuyển, Du Tiểu Mặc mượn sức gió nhanh chóng lui về phía sau mất mét.
Huyền Ấn dễ dàng xé rách tấm chắn, đánh thẳng vào Trần Tình Nhi, một tiếng động chói tai như sấm rền ầm ầm vang lên từ nơi mà Trần Tình Nhi đang đứng, đất đá văng tung tóe, khí thế to lớn, thậm chí còn lan đến gần những người xung quanh, một số người còn suýt nữa ngã xuống đất.
Du Tiểu Mặc kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Huyền Ấn, căn cứ những gì Tu Di Ấn ghi lại thì càng luyện lên cao, uy lực của mỗi ấn càng mạnh hơn gấp bội, nhưng căn cứ vào tình hình trước mắt, hình như còn vượt qua cả gấp bội rồi.
Lần này, vì không muốn Trần Tình Nhi phát hiện Huyền Ấn trong lòng bàn tay, hắn không sử dụng linh khí trong thiên địa nữa.
Bởi vì trước khi sử dụng bất cứ loại kỹ pháp nào đều phải dùng linh khí trời đất xung quanh mình để phụ trợ, làm như vậy có thể kết chiêu dễ dàng hơn, còn chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh linh hồn, cách này khó hơn nhiều lắm, yêu cầu về khả năng khống chế của người thi triển cũng rất cao.
Du Tiểu Mặc muốn hành động bất ngờ nên mới chọn cách thứ hai.
Nhờ vậy mới làm cho Trần Tình Nhi chỉ kịp triệu hồi sợi tơ, nhưng dưới uy lực lớn như vậy của Huyền Ấn, lần này nàng không thể nào thản nhiên như trước được nữa rồi.
Quả nhiên, đợi sau khi mọi thứ yên tĩnh, trong đám tro bụi lộ ra bóng dáng hơi chật vật của Trần Tình Nhi, quần áo màu trắng đã bị ô uế, có mấy nơi còn bị rách.
Ở nơi mọi người không thấy được, đôi mắt hơi rủ xuống của Trần Tình Nhi hiện lên một tia âm tàn.
*Ngươi có kế Trương Lương, ta có thang trèo thành: Trương Lương là một danh nhân thời Hán, từng đưa ra rất nhiều mưu kế lợi hại, cho nên từ “kế Trương Lương” là từ để chỉ mưu kế tốt. Đại ý câu này là ngươi có mưu kế lợi hại, ta cũng có phương án ứng đối.