Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 386 : Cuối cùng

Ngày đăng: 05:44 19/04/20


Càng ngày càng nhiều người tiến vào hội trường, đấu giá hội cũng sắp bắt đầu.



Những ghế phía dưới đầy ắp người, mà những người trong mỗi phòng riêng cũng bắt đầu nhập tòa, toàn bộ hội trường cực kỳ náo nhiệt, mãi tới khi tiếng chiêng đồng vang lên.



“Các tiên sinh, các nữ sĩ, hoan nghênh tới phòng đấu giá Thương Ưng, về quy định của đấu giá hội, đoán chừng mọi người đều biết, ta cũng không muốn nói nhiều, hiện tại ta tuyên bố, đấu giá hội chính thức bắt đầu.”



Bên cạnh bàn đấu giá, chẳng biết từ khi nào đã có một nam tử mặc cẩm bào xanh tướng mạo tuấn lãng xuất hiện, bề ngoài khoảng ba mươi tuổi, nhưng khí tức toàn thân lại cực kỳ mạnh mẹ, Đế cảnh bảy sao, tuyệt đối đủ để làm cho người chỗ này kiêng dè không thôi.



Chỉ một người chủ trì đấu giá thôi mà Thương Minh cũng phái ra cường cả Đế cảnh bảy sao, có người này tọa trấn, chắc không ai dám xông lên đoạt bảo hoặc làm sai quy định của phòng đấu giá nữa rồi.



“Thân phận của người tên Nhạc Thiên Sơn này không hề bình thường đâu, ta thăm dò rồi, tuy rằng thực lực của người này trong Thương Minh không cao lắm, nhưng hắn chính là đệ tử của minh chủ Thương Minh, rất nhiều người đều muốn nịnh bợ hắn.” Đạo Vân nói.



Du Tiểu Mặc nhìn về phía Đạo Vân, mới đi ra ngoài một ngày mà đã nghe được tin tức về người của đấu giá hội luôn hả, bảo sao Lăng Tiêu lại nói tin tức của đạo tặc linh thông hơn người bình thường nhiều lắm, xem ra Đạo Vân cũng coi như là chân truyền của sư phụ hắn rồi.



“Ngoài việc này ra, ngươi còn nghe được gì nữa?” Du Tiểu Mặc hỏi.



Nói đến nghề nghiệp, Đạo Vân liền hớn hở như mở cờ trong bụng: “Thương Minh khác với gia tộc Xích Huyết, nghe nói người thành lập ra nó là một cường giả Thánh cảnh, cường giả này thu tổng cộng gần trăm đồ đệ, mà ai cũng có thành tửu tốt, Thương Minh có thể phát triển đến ngày hôm nay đều liên quan tới các đồ đệ của người nọ.”



Linh quang trong đầu Du Tiểu Mặc lóe lên, dò hỏi: “Vậy ngươi có thăm dò được tin tức về sư phụ của ngươi không?”



Đạo Vân ủ rũ: “Làm gì có chuyện dễ dàng như thế, hành tung của sư phụ không thể nghe ngóng trong vòng một ngày ngắn ngủi được đâu, thời gian ta ở nơi này quá ngắn, tạm thời không thể nghe được tin tức bí mật hơn.”



Ngụ ý là, không dò được tin tức về nơi có bảo bối hiếm thấy.



Du Tiểu Mặc còn định nói thêm, đột nhiên một bàn tay trượt đến hông hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.



Du Tiểu Mặc “Ối” một tiếng, cả người đều mềm nhũn.
“Tiếp theo, ta tin mọi người đã chờ mong rất lâu, đúng vậy, bây giờ chính là vật phẩm đấu giá cuối cùng, chắc quý vị khách quan đã nghe nói tới.” Trên mặt Nhạc Thiên Sơn là nụ cười thản nhiên, sau đó y ra lệnh cho người mang Thiên Công Đỉnh lên.



Đó là một cái bàn kéo, bên trên được phủ vải đỏ, thứ đồ bày dưới tấm vải đỏ không lớp, sau đó, Nhạc Thiên Sơn liền lật tấm vải lên, một cái lô đỉnh lớn cỡ quả bóng đá yên lặng đứng trên khay.



Mặt mũi Du Tiểu Mặc tràn đầy kinh ngạc, “Đây là Thiên Công ĐỈnh?”



Lần đầu tiên hắn thấy lô đỉnh nhỏ vậy đó, có thể dùng cái thứ đồ chơi này để luyện đan thật sao?



Lăng Tiêu nói: “Nó chính là Thiên Công Đỉnh, đừng nhìn hình dạng bây giờ, trên thực chất nó có thể biến lớn hay nhỏ tùy ý, rất thuận tiện.”



Du Tiểu Mặc mở hai mắt thật to nhìn chằm chằm vào Thiên Công Đỉnh.



Thiên Công Đỉnh vừa xuất hiện, tất cả sự chú ý đã tập trung hết vào nó, không ít người đều nhìn chằm chằm, như thể chỉ hận không được ôm ngay về nhà, nhất là các đan sư có mặt ở đây, một lô đỉnh tốt luôn là thứ cần thiết.



Trong số những người tham giá đấu giá hội có không ít đan sư, rất nhiều người đều tới vì Thiên Công Đỉnh, khi bọn họ nhìn thấy hiện vật, rất nhiều tiếng thở gấp đã vang lên, nếu không có Thương Minh uy hiếp, chỉ sợ sẽ có người nhảy dựng lên tranh đoạt.



Căn phòng đối diện Du Tiểu Mặc, Hồ Phong và Đường Hạo cũng tỉnh táo ngay lập tức, trong mắt lóe ra ánh sáng nhất định phải có được.



“Quả nhiên là Thiên Công Đỉnh, không ngờ Thương Minh lại cam lòng lấy lô đỉnh xếp hạng bảy mang đi đấu giá, ta nhất định phải mua được, sau đó tặng cho vị đại nhân kia.” Đường Hạo siết chặt nắm tay, lúc nói đến vị đại nhân kia, trong giọng nói có một sự kiêng kị và hướng tới.



Hồ Phong ngồi đối diện hắn cũng ôm mục đích như vậy, cả hai bên đều quyết tâm phải lấy bằng được Thiên Công Đỉnh về, nhưng Thiên Công Đỉnh chỉ có một.



Phía đối diện, Du Tiểu Mặc nhìn rõ ràng nét mặt của hai người này.



Quả nhiên, mục tiêu của bọn hắn cũng là Thiên Công Đỉnh.