Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 396 : Thôn kim thú

Ngày đăng: 05:44 19/04/20


“Hai vị, xin dừng bước.”



Sau khi mua được ngọc giản, Du Tiểu Mặc nhấc chân định rời đi cùng Lăng Tiêu, Hùng Tiếu đứng sau vẫn luôn chú ý tới họ đột nhiên lên tiếng gọi lại, hai người cùng dừng bước.



Hùng Tiếu đi tới, chắp tay khách khí nói: “Tại hạ Hùng Tiếu, đã gặp tức là có duyên, không biết nên xưng hô hai vị thế nào?”



Mấy người đang chuẩn bị rời đi vừa nghe thấy câu này đã đồng loạt dừng lại, quay đầu dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Hùng Tiếu đang khách khí kia, một người đứng vị trí thứ hai mươi mốt trên Thông Thiên Bảng như Hùng Tiếu, lại chủ động bắt chuyện với hai người kia, đây là việc nở này nở mặt lắm đấy.



Thương Minh tài cao thế lớn, có rất nhiều, rất nhiều người muốn kết giao với họ.



Ví dụ như gia tộc Xích Huyết và Ngự Thú Công Hội, kể cả những thế lực lớn như họ cũng có suy nghĩ muốn kết giao với Thương Minh.



Nhưng có rất ít người lọt vào mắt của minh chủ Thương Minh và các đệ tử, không phải là do tính tình họ cao ngạo, khinh thường kết giao với người khác, mà mấy người này đều là một đám người cổ quái, nếu không hợp mắt ấy mà, cho dù bối cảnh có mạnh mẽ đến đâu, họ cũng chẳng thèm đếm xỉa tới.



Giống như Thành Đông Thanh, Hùng Tiếu không thích gã nên mỉa thẳng mặt, hoàn toàn không nể nang ai, mặc dù Thành Đông Thanh là người khiêu khích trước, nhưng dù gã không khiêu khích, Hùng Tiếu cũng không có ý định thoải mái với gã.



Du Tiểu Mặc cũng hơi kinh ngạc, thuận miệng nói: “Ta là Du Tiểu… A!”



Còn chưa nói hết câu, bên hông đã nhói lên ngứa ngáy, làm hắn sợ tới mức nhảy dựng.



“Du Tiểu A?”



Kiều Vô Song đi tới, tình cờ nghe được cái tên này, nét mặt vẫn trở nên quái dị, lần đầu hắn nghe thấy cái tên kì cục như vậy đó, lại cộng với dáng vẻ của người nọ, cảm giác rất kỳ quái, thấy hai người nhìn qua, còn nói: “Quên chưa giới thiệu, ta là Kiều Vô Song.”



Du Tiểu Mặc toát mồ hôi: “Chào ngươi.”



“Không phải là Du Tiểu A, mà là Du Tiểu Hắc*.” Lăng Tiêu vốn im lặng bỗng thờ ơ giải thích.



Du Tiểu Mặc chột dạ phụ họa nói: “Đúng đúng đúng, không phải là A, mà là Hắc.”


Mẹ nó chớ!



Oán niệm sau khi bị lừa của Du Tiểu Mặc sâu như lỗ đen vũ trụ ấy, không biết hắn rất tò mò sao? Lại còn cố ý không nói cho hắn nghe, chỉ bởi vì hắn muốn biết, nếu biết trước thì đã nói với y là hắn không hề muốn nghe, mặc dù ý nghĩ này nghe có vẻ rất ngu.



Vài ngày sau, Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu đều ở trong khách sạn.



Phía dưới khách sạn là quán rượu, lúc nào cũng có người bàn tán về tin tức mới nhất trong thành Lục Nguyệt, cho nên dù hai người không ra ngoài nhưng vẫn biết được kha khá.



Cuối cùng thì quân tiếp viện của gia tộc Xích Huyết và Đan Sư Công Hội đã tới thành Lục Nguyệt vào hôm qua, nghe nói mỗi thế lực đều phái một cường giả Thần cảnh tới, xem ra là quyết tâm phải có được Thôn Kim thú rồi.



Du Tiểu Mặc cứ tưởng Hồ Ân và Thành Đông Thanh phải chạy tới khách sạn để báo thù kia, ai dè từ hôm đó tới giờ hoàn toàn không thấy động tĩnh gì, làm hắn cứ tưởng hai người này đổi tính rồi chứ.



Lăng Tiêu lại nói cho hắn bởi, bởi vì ngày xuất phát đã tới gần, đại khái là hai cường giả Thần cảnh của gia tộc Xích Huyết và Đan Sư Công Hội không muốn phức tạp, cho nên không tới tìm họ ngay.



“Lúc nào thì chúng ta xuất phát?”



Lại đợi thêm mấy ngày nữa, rốt cục Du Tiểu Mặc cũng không nhịn nổi, hình như đám người của gia tộc Xích Huyết cũng đang chuẩn bị, vậy mà bọn họ lại chẳng hề có động tác gì.



Hắn cho rằng có lẽ Lăng Tiêu sẽ biết rõ, vậy mà y lại nói: “Làm sao ta biết được, trong ngọc giản đâu có nói gì, lối vào địa cung thường di dộng ngẫu nhiên, nếu muốn vào thì nhất định phải tìm được cửa.” Thái độ này phải gọi là thờ ơ hết sức.



Du Tiểu Mặc giương nanh múa vuốt bổ nhào lên người Lăng Tiêu, bóp cổ y, gào lên: “Sao anh lại không biết, chẳng phải anh rất lợi hại sao?”



Lăng Tiêu để mặc cho hắn bóp, một tay đặt ngay mông hắn, xoa xoa dần xuống phía dưới, dùng một loại giọng điệu rất chi là hả hê để trả lời: “Có một sự thật phải nói cho em biết, nam nhân của em không phải là vạn năng, cũng có việc không thể làm được, nhưng mà không ngờ trong lòng phu nhân, ta lại hoàn hảo tới vậy, vi phu cảm giác cực kì vinh hạnh, cho nên vi phu quyết định, chúng ta song tu đi.”



Du Tiểu Mặc muốn cắn chết tên này đi cho rồi, cái đồ trong đầu đầy *** trùng.



Vì vậy hắn làm thế thật, há miệng cắn cổ y không chút do dự.



*Du Tiểu Hắc: cái chữ Hắc này không phải là đen, mà là cười ha ha mà qt hay dịch là hắc hắc ấy, nhưng để Du Tiểu Ha nghe kì quá nên mình để là Du Tiểu Hắc nha.