Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 400 : Kim loại mới xuất hiện

Ngày đăng: 05:44 19/04/20


“Bên cửa động này có một chút khoáng chất thuộc tính kim, lão phu từng đọc được một số tập tính của Thôn Kim thú ở trong thư tịch, nó thích ở những nơi có mỏ khoáng kim loại, hẳn là đúng nơi này rồi.” Hoàng Phủ Lập của Ngự Thú Công Hội vuốt râu lên tiếng đầu tiên.



Vừa mới dứt lời, Du Minh đã dẫn người của gia tộc Xích Huyết vào.



Những người khác thấy thế, không khỏi chửi thề trong lòng, hiển nhiên Du Minh đã sớm biết cái động này chính là cửa vào, nhưng lão không thèm nói, mãi tới khi người của Ngự Thú Công Hội mở lời lão mới hành động, nham hiểm thấy rõ.



Mọi người không cam lòng rớt lại phía sau, nhao nhao theo vào.



Không bao lâu, nhóm người tụ tập bên miệng hang đã ít hơn phân nửa.



Bởi vì thời gian có hạn, những người đứng hơi xa cũng vội vàng chạy tới, có vài người nôn nóng quá, suýt nữa đã bị gió mạnh thổi bay.



Đợi tới khi Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu đi tới cửa hang, các thế lực đã vào gần hết.



“Cái cửa hang này có làm liên tưởng tới miệng Miêu Cầu không?”



Du Tiểu Mặc ngửa đầu nhìn xem hình dạng cửa hang, là một hình tròn trịa rất hiếm thấy, cảm giác cũng giống giống lúc Miêu Cầu đang ngáp ấy, nhưng bây giờ phải vào tìm kho báu rồi, hắn có chút hưng phấn.



Lăng Tiêu nhìn hắn một cái, nói: “Miêu Cầu vẫn chưa lớn hẳn.”



Du Tiểu Mặc không để ý tới y.



Hai người đi theo vào trong, không gian trong hang động này khá sáng, nhưng không lâu lắm, quang cảnh bỗng tối xuống, mọi người quay đầu lại, cửa hang đã biến mất rồi.



Nửa khắc đồng hồ còn chưa trôi qua, nhưng cửa động đã biến mất sớm hơn hai phút, phía bên ngoài, một số người đang chuẩn bị bước vào đều đứng ngơ ngác tại chỗ.



“Cũng may mà chúng ta vào sớm.” Du Tiểu Mặc cảm thán.
Đợi hai người đi ra khỏi động thạch hoa, trước mặt lại xuất hiện năm con đường nhỏ hơn, dẫn tới năm hướng khác nhau, lần này càng khó chọn hơn rồi.



Lăng Tiêu lại tiếp tục dùng tới… ờm… Cảm giác nhạy bén tìm ra con đường mà gia tộc Xích Huyết đã đi, chính là lối thứ ba, vị trí ở chính giữa, nhưng điều làm hắn bất ngờ hơn là, những thế lực còn lại đã chọn lối đi khác, tình huống này giải thích được một điều, ý kiến của họ đã xuất hiện bất đồng rồi.



Nghĩ tới đây, Lăng Tiêu không do dự nữa, tùy ý chọn một con đường.



Mười mấy phút sau, phía trước đột nhiên truyền đến một đợt âm thanh, là tiếng nói của rất nhiều người, đợi họ đi tới cuối đường, rốt cuộc mới nhìn rõ cảnh tượng kia.



Đây là một khoảng đất trống rộng bằng ba cái sân bóng cộng lại, có hơn hai trăm người đang tụ tập ở đó, tất cả đều là những người đã tiến vào địa cung, nhưng vẫn ít hơn trước nhiều, cũng như Lăng Tiêu dự liệu, các thế lực lớn đều có mặt, lúc trước thì có vẻ năm lối đi kia sẽ dẫn tới năm hướng khác nhau, nhưng trên thực tế nó đều hướng về một nơi.



“Có chuyện gì thế này, sao mọi người lại tụ tập hết ở đây?”



Du Tiểu Mặc nhỏ giọng hỏi Lăng Tiêu, hơn nữa khoảng đất trống này không hề giống tự nhiên hình thành, trên vách tường còn thấy rõ ràng dấu vết khắc đục nhân tạo, còn cả cánh cửa lớn cao khoảng mười mất mét ở đối diện kia nữa, dù thiên nhiên có thần kỳ đến đâu, cũng không thể tự hình thành một cánh cửa được.



Lăng Tiêu đáp: “Đại khái là đang nghĩ làm sao để đẩy cánh cửa kia ra.”



Dường như cánh cửa lớn kia được tạo thành từ chất liệu đặc biệt, một cường giả Đế cảnh bước lên thử đẩy một chút, vậy mà nó không hề nhúc nhích, còn cường giả Đế cảnh kia thì mặt đỏ bừng.



Bây giờ, mấy thế lực lớn này đang tụ tập để cùng thương lượng cách mở cửa, Hùng Tiếu và Kiều Vô Song cũng có mặt, dù hai người là tiểu bối, nhưng với nơi coi cường giả là nhất như đại lục Thông Thiên này, tuổi tác không quan trọng.



“Lăng Tiêu…”



Tiếng thì thào như muỗi của Du Tiểu Mặc bỗng vang lên.



Lăng Tiêu quay đầu lại, chỉ thấy hắn đang dán trên tường như thạch sùng, y vừa nhìn sang, Du Tiểu Mặc đã cười thầm vẫy vẫy tay, con mắt sáng lập lòe.