Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 59 : Đón người

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Ngày hôm sau, Du Tiểu Mặc đã dậy từ rất sớm, hơn nữa còn có tinh thần gấp trăm lần mọi ngày.



Đêm qua hắn đã luyện đan khoảng ba canh giờ, có điều đó là nhờ sự giúp đỡ của linh thủy, hơn nữa hiệu quả cũng tốt cực kỳ, hiện tại hắn không có một chút cảm giác mệt mỏi nào, sau đó mới cùng mọi người tập hợp tại trước cửa Tây Sương.



Lúc Triệu sư bá phân phối nhân số, Lăng Tiêu quả nhiên cũng xuất hiện, không sớm không muộn một giây.



Nhìn thấy Lăng Tiêu, đa số đệ tử Đô Phong đều cảm thấy tò mò, tuy rằng lần trước Lăng Tiêu cũng tới phòng ăn của Đô Phong, nhưng không phải ai cũng có thể nhìn thấy y, phần lớn ấn tượng của Lăng Tiêu trong mắt mọi người chỉ dừng lại ở những lời đồn.



Chỉ là nghĩ tới mấy lời đồn trước đó, mọi người dồn dập nhìn về phía Du Tiểu Mặc, lý do Lăng Tiêu sẽ xuất hiện nơi này, e rằng là vì tới tìm Du Tiểu Mặc!



“Triệu sư bá.” Mặc dù mang danh là tới đón Du Tiểu Mặc, nhưng y cũng không ngông cuồng tới mức bỏ qua Triệu Chân.



Cho dù dùng địa vị của Lăng Tiêu, Triệu Chân hoàn toàn không có tư cách lọt vào mắt y, chỉ là y đang diễn vai của Lâm Tiếu, tuy cao ngạo nhưng rất lễ phép với trưởng bối, bởi vậy y cũng rất hoàn hảo mà diễn tròn vai.



Triệu Chân cũng đã nghe được lời đồn về Lâm Tiếu và Du Tiểu Mặc, nhưng từ đầu không để ở trong lòng. Bây giờ tận mắt nhìn thấy Lâm Tiếu còn tự mình tới, lại nhìn phản ứng của mấy đệ tử khác đối với Du Tiểu Mặc, cũng đã hiểu rồi, chỉ là trong lòng dù đã biết rõ, nhưng Triệu Chân vẫn cố ý hỏi: “Lâm sư điệt tới đón người phải không?”



Lăng Tiêu mỉm cười, ưu nhã trả lời: “Không dối gạt Triệu sư bá, Lâm Tiếu tới đón Du Tiểu sư đệ.”



Du Tiểu Mặc nheo mắt lại, cứ cho là tên này tới đón hắn đi, còn cần phải cường điệu cái chữ ‘tiểu’ kia hả? Tuy rằng hắn chưa trưởng thành, nhưng cũng không phải là người nhỏ tuổi nhất nha, trong mấy người bọn họ còn có một người nhỏ hơn hắn một tuổi cơ mà.




Khi đó hắn muốn lấy một quyển sách ở trên giá cũng cần dùng tới một tấm lệnh bài, mãi về sau hắn mới hiểu rõ, thì ra giá sách có một kết giới để bảo vệ, nếu như không nhận được lệnh bài từ lão giả trông coi Tàng Thư Các thì dù có vào bên trong được cũng không thể đụng vào sách trên giá, ngược lại còn bị người khác phát hiện.



Tình huống hiện tại cũng là một loại kết giới, còn khối lệnh bài màu đen kia chính là chìa khóa để mở kết giới.



Từ sau khi có kinh nghiệm, Du Tiểu Mặc đã không còn kinh hãi với loại tình huống này nữa rồi, dù sao thì thế giới này đã sớm vượt qua sự hiểu biết về khoa học của hắn, nếu như cứ cố dùng khoa học để giải thích các loại hiện tượng phản khoa học thế này, hắn thà lấy dao cắt cổ tự sát cho rồi.



Mặc dù sơn môn không hề thay đổi gì, nhưng tấm bảng hiệu kia đã biến mất, Du Tiểu Mặc biết lúc này bọn họ có thể đi vào rồi.



Phục Tử Lâm không đợi Lăng Tiêu mở lời đã bước vào trước.



Du Tiểu Mặc vốn định đi theo sau, rồi lại đột nhiên nhớ lại cái vị trí đau khổ kia, lập tức chần chừ, chỉ là lúc này bả vai hắn đã bị một lực không thể chống cự khoác vào, hơi thở quen thuộc tràn vào trong mũi, không phải Lăng Tiêu thì là ai.



“Tiểu sư đệ thân mến, nếu như ngươi không muốn tự đi bộ, vậy ta có thể ôm ngươi nha.” Tiếng cười nhẹ nhàng vang lên quanh quẩn bên tai.



Du Tiểu Mặc theo bản năng tưởng tượng ra viễn cảnh mình bị Lăng Tiêu ôm, da gà da vịt rơi đầy đất, quá là đáng sợ rồi đó, lúc này hắn như một con thỏ nhỏ hoảng hốt vội vàng theo đuôi Phục Tử Lâm.



Lăng Tiêu nhìn theo bóng lưng đang bỏ chạy kia, ngửa đầu cười lớn.