Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 63 : Độ dài tuổi thọ

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Du Tiểu Mặc theo bản năng nhìn về phía Lăng Tiêu.



Tên này không có biểu hiện khác thường chút nào, trên mặt vẫn mang theo nụ cười ấm áp như gió xuân, tựa như một quý công tử nhẹ nhàng, nhìn ra chỗ khác, khóe miệng Du Tiểu Mặc giật giật khi chứng kiến mấy vị tiểu thư khuê các bên cạnh còn xấu hổ rồi thướt tha nhìn lén Lăng Tiêu, cái bộ dáng kia hả, muốn nói có bao nhiêu ngượng ngùng thì có bấy nhiêu ngượng ngùng.



Đến bây giờ Du Tiểu Mặc vẫn không thể hiểu nổi, tại sao các em gái đều đi thích kiểu đàn ông như thế này cơ chứ.



Chu Bằng bị gọi tên liền bước lên võ đài, chiều cao 1m89 thoạt hình rất có khí thế. Thân hình cường tráng mơ hồ còn thấy từng cơ bắp, đặc biệt là cơ bắp trên cánh tay, dù đã bị che bởi một lớp quần áo nhưng vẫn phảng phất thấy sức mạnh từ nó, trên lưng là một thanh trọng kiếm nặng 500 cân (khoảng 250kg theo đơn vị mình), đây là thanh kiếm nặng nhất từ xưa tới nay trong lịch sử của phái Thiên Tâm.



Bởi vậy chỉ cần bằng điểm này cũng có thể đoán ra, Chu Bằng là một tu luyện giả tu theo hệ sức mạnh.



Vừa đi tới võ đài, Chu Bằng cũng không đợi Lăng Tiêu đi lên, mà quay về phía khán đài rồi chắp tay nói: “Không nghĩ tới trận đầu đã có thể tỉ thí với đại sư huynh, nói thật lòng, Chu Bằng rất cao hứng, dù sao số lần có thể tỉ thí với đại sư huynh cũng không nhiều, chỉ là ta tự mình hiểu lấy, bây giờ ta vẫn không thể đánh lại đại sư huynh được.”



Mọi người đều khin ngạc nhìn Chu Bằng, nói mấy lời này là có ý gì, chẳng lẽ Chu Bằng muốn bỏ cuộc sao?



Trên ghế trưởng lão, ánh mắt Khương trưởng lão lóe lên một tia tinh quang, đột nhiên trầm mặt: “Chu Bằng, mặc dù ngươi không phải là đối thủ của Lâm Tiếu, nhưng thử một lần thì làm sao, huống hồ phải thử mới biết ngươi và Lâm Tiếu chênh lệch bao nhiêu, nếu cứ mù quáng theo đuổi như vậy, việc tu luyện của ngươi sẽ bị trì trệ.”



Chu Bằng cười cười đáp lời: “Đa tạ Khương trưởng lão đã chỉ bảo, chỉ là không trùng hợp, ngày hôm qua Chu Bằng đã được đại sư huynh chỉ dạy vài câu, mấy câu kia giúp ích cho ta rất nhiều, hôm nay tu vi đã ẩn chứa dấu hiệu muốn đột phá rồi, cho nên ta chuẩn bị bế quan vài ngày.”



“Thì ra là thế, vậy ngươi liền đi xuống đi!” Khuôn mặt trầm tĩnh của chưởng môn Thang Phàm cuối cùng cũng thể hiện ra một chút vui mừng.



Chu Bằng cũng là đệ tử thân truyền của lão, từ lúc bước lên đài lão cũng đã nhìn ra dấu hiệu tu vi sắp đột phá rồi, chỉ là không ngờ trong vài ngày ngắn ngủn, tu vi của Chu Bằng đã tăng thêm một cấp, việc này làm cho lão cũng có chút kinh ngạc, hiện ngay nghe được mấy lời này, thế mới biết đây là công lao của đại đệ tử, trong nội tâm cũng yên lòng, làm sư phụ, lão hiểu rất rõ quan hệ của hai người này.
Du Tiểu Mặc ôm đầu hai mắt đẫm lệ, thật sự không ai nói mà! Nếu biết rồi thì ai thèm đi hỏi làm gì.



“Nhưng mà, quyển sách kia không phải dùng để tu luyện… sức mạnh linh hồn đấy sao?”



Nói tới mấy chữ cuối, Du Tiểu Mặc tự giác nhỏ giọng, dù Lăng Tiêu đã từng nói qua công pháp tu luyện sức mạnh linh hồn rất hiếm, mặc dù hiện tại hắn đã trở thành đệ tử của Khổng Văn, nhưng vẫn không có tư cách tu luyện bản công pháp của phái Thiên Tâm, cũng vì thời gian nhập môn của hắn quá ngắn.



Chỉ là Du Tiểu Mặc không biết, Lăng Tiêu đã sớm bày ảo giác xung quanh chỗ họ ngồi, hình ảnh người khác thấy lúc này là cảnh tượng hai người đang ngồi nghiêm túc xem trận đấu.



Ánh mắt Lăng Tiêu lộ ra chút vui vẻ, nhìn Du Tiểu Mặc một lúc rồi ưu nhã nói ra hai chữ, “Ngu ngốc!”



Du Tiểu Mặc mím môi, đáng thương nhìn y.



Chuyện này không phải là lỗi của hắn mà, hắn là một người tới giữa chừng, nào có biết nhiều chuyện như vậy, tuy rằng hắn đã đọc không ít sách trong Tàng Thư Cách, nhưng trên sách không có nói tới mấy chuyện này, mà cũng chẳng ai nói cho hắn biết cả, vì thế hắn mới cho rằng có lẽ người khác không biết, bởi vậy mới đinh ninh rằng tuổi thọ của đan sư rất ngắn.



Chỉ là hắn không thể nói với Lăng Tiêu việc mình là người Trái Đất chuyển kiếp tới đây, có cho thêm mười lá gan nữa thì Du Tiểu Mặc cũng không dám.



Lăng Tiêu rất thích nhìn cái vẻ mặt ủy khuất của hắn, tuy rằng loại hành vi này rất biến thái, nhưng y không ngại trở thành một kẻ biến thái, sau khi bắt nạt Du Tiểu Mặc đủ rồi, Lăng Tiêu mới tốt bụng giải thích về tuổi thọ của đan sư cho hắn nghe.



“Đan sư cũng giống như tu luyện giả, tuy rằng cách tu luyện và bản chất khác nhau, nhưng độ dài tuổi thọ không khác là mấy, hơn nữa tuổi thọ phổ biến của đan sư an toàn hơn tu luyện giả rất nhiều, bởi vì bọn họ không phải gặp những vấn đề như tâm ma, cũng sẽ không vì tu luyện mà tẩu hỏa nhập ma các loại.”