Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 65 : Bóng đen ngoài cửa sổ

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Lúc luyện đan Du Tiểu Mặc thường rất chuyên tâm, đôi khi hắn có thể tập trung tới mức có người đứng cạnh mình cũng không hề phát hiện.



Lăng Tiêu đi đường thường không phát ra âm thanh, nhưng chỉ những lúc không có người ngoài bởi vì ở trước mặt những người đó, y là Lâm Tiếu chứ không phải Lăng Tiêu, có điều khi hắn nhìn Du Tiểu Mặc dùng bàn trà thay cho cái bệ đá để luyện đan, khóe miệng khẽ nhếch, vẫy tay liền giăng ra một vòng kết giới.



Dù y không phải là đan sư, nhưng cũng hiểu trong thời điểm luyện đan, linh thảo sẽ tỏa ra mùi thuốc rất mạnh, đặc biệt là linh thảo chất lượng càng cao, lúc thành đan, mùi thuốc sẽ càng đậm hơn. Ở một nơi cao thủ nhiều ngang mây bay như Trung Mạch, chỉ cần có động tĩnh gì sẽ lập tức bị phát hiện nay.



Nếu không phải y kịp thời tỉnh lại từ trạng thái suy tư, chắc chắn Du Tiểu Mặc đã gặp phiền toái rồi.



Thấy Du Tiểu Mặc vẫn không phát hiện mình, Lăng Tiêu liếc nhìn đám linh thảo để trên bàn trà, đều là linh thảo thượng phẩm, khoảng ba mươi cây, chợt nghĩ tới mảnh ruộng linh thảo trong không gian kia, quả nhiên linh thảo được tưới linh thủy có khác, chất lượng không giống bình thường.



Lăng Tiêu kéo ghế ngồi phía đối diện với Du Tiểu Mặc, lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên y được chứng kiến bộ dáng lúc luyện đan của Du Tiểu Mặc.



Nhìn khuôn mặt trắng nõn kia giờ đang đỏ ửng, Lăng Tiêu chợt nhớ tới lần đầu tiên gặp hắn.



Khi đó Du Tiểu Mặc vẫn không thể thản nhiên mà đối mặt với y như vậy, cơ hồ chỉ cần nhìn thấy lần đầu tiên cũng muốn tránh né y, đúng vậy, là tránh né chứ không phải sợ hãi, điều này khiến cho y cảm thấy mới lạ, không chỉ vì hắn là một đồng môn không quen biết của Lâm Tiếu.



Lăng Tiêu vốn đã quen cao cao lại thượng, quen với việc người khác sợ hãi y, cho nên đối mới một người chỉ tìm mọi cách để tránh né mình như Du Tiểu Mặc, Lăng Tiêu có hứng thú rất lớn, cho nên khi đó mới có thể uy hiếp hắn giao nộp một nửa linh hồn.



Đương nhiên, việc này chỉ để dọa hắn mà thôi, linh hồn là một chỉnh thể, nếu xé mất một nửa linh hồn thì người đó chắc chắn sẽ mất mạng.



Càng về càng càng thân thiết hơn, y càng muốn trêu chọc hắn, chỉ nhìn cái bộ dạng giận mà không dám nói của Du Tiểu Mặc, y đã cảm thấy sung sướng cả người, dần dần, việc này liền thành một thói quen…
Khóe miệng Du Tiểu Mặc cũng giật một cái, lại còn nói hắn đuổi y nữa, kể cả luyện tay thì đó cũng là linh đan thượng phẩm nha, hơn nữa sao lúc trước chưa bao giờ nghe y nói ghét bỏ linh đan của hắn, mấy viên đó đều là linh đan hạ phẩm cả, lúc ấy hắn cũng chỉ là tân thủ, đừng nói chất lượng, chỉ nói đến phương pháp luyện cũng không thành thạo, thật sự không hiểu nổi tên này nghĩ gì nữa!



Nhưng mà y đã nói không thèm, Du Tiểu Mặc cũng không có mặt dày cố ép y lấy, y không thèm mới hợp ý hắn á!



Nghĩ xong, Du Tiểu Mặc cất ngay linh đan vào túi trữ vật, tiếp tục luyện viên linh đan thứ hai.



Bởi vì có kết giới của Lăng Tiêu, cho nên lần này Du Tiểu Mặc rất an tâm, lại tiếp tục lờ đi sự tồn tại của Lăng Tiêu, không coi ai ra gì tiếp tục luyện đan.



Lăng Tiêu thấy hắn lại không để ý tới mình nữa, cũng không tức giận, mà ngồi lại vào ghế, dùng một loại ánh mắt còn phức tạp hơn lúc trước đánh giá hắn, lúc nãy, khi hắn nghe được mấy câu sau của Du Tiểu Mặc lập tức cảm thấy bực bội khó chịu vô cùng, dẫn tới một loại cảm xúc tên là lòng trắc ẩn.



Phải biết, một kẻ như hắn, còn vô tình hơn cả ma nhân!



Tuy nói thế, nhưng Lăng Tiêu lại không cảm thấy chán ghét cái thứ gọi là ‘lòng trắc ẩn’ này, thậm chí còn thấy nó cũng bình thường, xem ra, từ sau khi quen biết Du Tiểu Mặc, y càng ngày càng trở nên ‘lương thiện’ rồi!



Nếu như Du Tiểu Mặc biết y đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ im lặng thốt ra, thật sự không biết xấu hổ!



Tuy rằng hai người quen biết chưa được bao lâu, nhưng từ sau việc Lăng Tiêu chỉ tiện tay liền tiêu diệt Lâm Tiếu, Du Tiểu Mặc đã biết rõ y không thể là người tốt được.



Về điểm này, Du Tiểu Mặc đúng là đã nhìn ra chân tướng rồi!