Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 715 : Tập kích
Ngày đăng: 05:49 19/04/20
Xung quanh đảo nhỏ đều là biển, đối với những tu chân giả có thể phi thiên độn địa mà nói thì chút khó khăn này không là gì, họ có thể trở lại đất liền bất cứ lúc nào, đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải chạy ra khỏi trọng ngục được canh giữ nghiêm ngặt này đã.
Nhận được tin tức Bạch Sa sắp tới, ngục trưởng của trọng ngục lập tức bảo người ta áp giải phạm nhân ra khỏi nhà tù.
Ngoài dự tính của mọi người, phạm nhân không phải là một người đàn ông đô con, mà ngược lại là một thanh niên sắc mặt tái nhợt nhìn có vẻ rất ốm yếu, bề ngoài khoảng trên dưới ba mươi tuổi.
Hai tay gã bị còng lại, mặc dù không biết còng được làm từ vật liệu gì, nhưng có thể xích tu chân giả lại thì hẳn là không phải vật liệu tầm thường.
Kiều Sâm bàn giao một số thủ tục với phía nhà tù, thời gian không lâu, sau đó họ ngồi lên tàu thủy rời khỏi đảo nhỏ.
Mặc dù tất cả những người ở đây đều là tu chân giả, có thể bay nhảy trên bầu trời, nhưng dù ở vùng biển ít thuyền bè qua lại nhưng vẫn phải cẩn thận, nếu bị ai đó bắt gặp sẽ gây náo loạn ngay.
“Đội trưởng, đến cùng thì thân phận của phạm nhân là gì? Còn khiến chúng ta phải điều động mười người chỉ để áp giải hắn.” Trương Long đi ra khỏi khoang thuyền, thắc mắc.
Nghe được câu hỏi, mọi người đồng loạt nhìn về phía Kiều Sâm đang đứng trên boong tàu, họ cũng rất muốn biết, trước mắt chỉ biết phạm nhân tên là Hà Bình, đã từng làm giáo viên ở học viện Lôi Đình và sát hại học sinh, còn cụ thể nghiêm trọng đến mức nào thì không ai biết, nhưng nếu đã khiến học viện Lôi Đình chỉ đích danh hắn, nhất định phải có tình huống gì đặc biệt.
Bạch Sa có tổng cộng hai mươi lăm thành viên, con số vẫn cố định như vậy.
Nếu như có người được điều đến, thì nhất định sẽ có người bị điều đi, mà người bị điều đi nếu không được thăng chức, thì chắc chắn là do vi phạm mà bị giáng chức.
Lần này điều động tới mười người, con số không hề nhỏ, bởi vì nhiệm vụ cấp S từ xưa tới nay tối đa cũng chỉ cử đi tám người thôi, thế nên họ mới cảm thấy kỳ quái.
Kiều Sâm không hề bất ngờ, “Tư liệu tôi đưa cho các cậu đã nói rất rõ, thủ phạm không chỉ có một người, ngoài hắn ra còn có mấy tên đồng bọn, hơn nữa mấy kẻ kia nhất định sẽ tới cứu hắn, thực lực của chúng khá mạnh, cấp nên không muốn thấy nhiệm vụ thất bại.”
Ý nghĩ này vừa lóe lên, tàu thủy đột nhiên lắc lư dữ dội, còn chưa kịp phản ứng, một tiếng ầm vang dội, dưới chân họ đột nhiên mất trọng lực, sau đó tầm mắt trở lên trống trải, một cột nước khổng lồ phun mạnh từ dưới chân, khiến cả con tàu bay vút lên bầu trời.
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên, tàu thủy bị cắt thành hai nửa, sau đó vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ rồi rơi vào mặt biển, nước biển ùn ùn tràn vào, tất cả mọi người bị tình huống này làm cho trở tay không kịp, ba người canh giữ Hà Bình chỉ có một thành viên kịp thời tóm lấy gã, nhưng cả hai đều rơi vào trong biển.
Chỉ có hai thành viên mới hoàn toàn không hề hấn, nhưng vì không khiến bản thân trở nên quá đặc biệt, họ cũng cùng lặn vào lòng đại dương, phía dưới, một con hải thú khổng lồ đang há cái miệng lớn của nó ra chờ đợi họ.
Biển là thiên hạ của hải thú, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên các thành viên Bạch Sa chiến đấu trong biển, nhưng cũng không quen thuộc cho lắm, khó thi triển chiêu thức, cả một đám đành phải bay lên khỏi mặt nước, thậm chí còn một người đã bị thương dù chưa chiến đấu.
Nhưng khi họ nhìn thấy người bị thương kia là thành viên đã tóm lấy Hà Bình, sắc mặt mọi người đều đen thui, “Có chuyện gì xảy ra, người đâu?”
“Hai tên lính mới cũng không thấy đâu.” Một người khác đột nhiên kinh hô.
Mọi người xem xét xung quanh, quả nhiên không thấy bóng dáng họ, mặt biển cũng dần dần yên ả, hoàn toàn không giống như có người đang chiến đấu dưới đáy biển, tất cả không khỏi phỏng đoán, chẳng lẽ hai tên đó đã bị hải thú xơi tái rồi?
Lúc này, hai người tưởng bị ăn thịt vẫn đang ở trong biển, trước mắt họ chính là con hải thú kia.
Hải thú dùng cặp mắt màu xanh lục của nó nhìn chằm chằm vào hai người đầy âm tàn, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Hà Bình bị thiếu niên tóm gọn trong tay, ánh mắt lộ ra vẻ nhân tính hóa.
“Ôi chao, đây là lần đầu tiên em được thấy hải thú ‘nhỏ’ như thế này đó.” Thiếu niên hưng phấn kinh hô, bản thân hắn đã từng đi tới sông Hoạt Thủy, bất cứ động vật thủy cư nào ở đó cũng lớn hơn con trước mắt mấy lần, thế là đột nhiên nhìn thấy một con loại nhỏ như vậy, hắn có chút kích động, giống như được nhìn thấy hải thú phiên bản mini ấy.
Mặt con hải thú kia lập tức đen thui.