Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 81 : Nam nam hoan ái

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


“Ừm… dùng sức ở chỗ đó một chút, nhanh hơn chút nữa…, a… quá tuyệt, đúng thế!”



“Không phải phía dưới, nhích lên một chút, lên một chút thôi.. oh, chính là chỗ đó… cứ giữ lực thế này, rất thoải mái, làm tốt lắm!



Du Tiểu Mặc rốt cục không thể nhịn được nữa, một cước đạp thẳng vào lồng ngực của y, sau đó nhảy xuống giường, tức giận gào thét, “Sao ngươi lắm yêu cầu thế? Ta không làm nữa!” Dứt lời đã muốn xỏ lại đôi giày mới cởi ra không lâu.



Lăng Tiêu giữ tay hắn lại, dùng sức kéo một cái đã kéo hắn ngã vào lòng mình, thản nhiên nói: “Tiểu sư đệ, không làm cũng được, vậy chúng ta sẽ thực hiện ước định ban đầu nha.”



Du Tiểu Mặc bị y kéo một phát, nửa người đều nằm xấp trên người y, hết lần này tới lần khác mặt hắn còn đối diện với cự vật đang ẩn ẩn nhô ra dưới háng, nếu không phải eo hắn đang bị Lăng Tiêu giữ chặt, hắn đã sớm nhảy dựng, lúc nghe được y nói mấy lời này, gò má đang đỏ ửng thoáng chốc đã đen thui.



Tại sao lại xảy ra sự việc này, thực ra rất đơn giản.



Từ đầu Lăng Tiêu có ý định là muốn hắn dùng hai tay an ủi nơi đang sưng lên dưới hai chân, nhưng Du Tiểu Mặc kiên quyết không chịu, bởi vì lần trước hắn cũng đã giúp y rồi, kết quả lực bền của tên này phải nói là ngoại hạng, làm hắn thiếu chút nữa đã muốn chặt hai tay vứt đi cho xong, một nguyên nhân khác nữa là lúc ấy hắn còn bị phun cả một người toàn thứ dịch đó, cái loại cảm giác này đến bây giờ hắn đều không thể quên nổi.



Vì vậy tại kháng nghị liều chết cũng không làm theo của Du Tiểu Mặc, Lăng Tiêu đành đổi điều kiện thành mát xa toàn thân.



Du Tiểu Mặc đã từng mát xa cho cha mẹ, cảm thấy việc này cũng không đến nỗi, đành phải đáp ứng, mới đầu là hắn dùng hai tay mát xa cho y, nhưng Lăng Tiêu chê sức quá yếu, đề nghị hắn dùng hai chân dẫm trên lưng y, nghĩ thấy cũng k có gì nên Du Tiểu Mặc vui vẻ đồng ý.



Rốt cục từ lúc bắt đầu mát xa tới giờ, vẫn chưa tới một phút đồng hồ, đã nghe thấy y không ngừng cằn nhằn, một lúc thì bắt hắn dùng sức dẫm, một lúc lại bảo hắn đi lên phía trên, một lúc nữa lại bảo hắn phải dịch xuống, từ nhỏ tới lớn hắn chưa bao giờ gặp người nào lắm yêu cầu như tên này, sau một phút đồng hồ, Du Tiểu Mặc không thèm làm nữa.



Lăng Tiêu cũng không giận, ngươi đã không thích, vậy thì cứ thực hiện ước định ban đầu là được rồi.
“Đương nhiên là thật, loại chuyện này chỉ cần cảm giác là đủ, không ai so đo nam nữ hay là nam nam hết, tựa như ngươi có cảm giác, ta cũng có cảm giác với ngươi, chẳng phải chứng minh chúng ta rất thích hợp sao?” Lăng Tiêu vuốt ve khuôn mặt hắn.



Du Tiểu Mặc nhìn y rồi mới nói. “Ta cảm giác nụ cười của ngươi có chút âm hiểm.”



Lăng Tiêu mỉm cười, “Ngoan, ta đang cười rất đoan chính.”



Du Tiểu Mặc nghĩ một lát, “Nhưng ta vẫn cảm giác mình có chút không bình thường, lần trước lúc ngươi chạm vào ta ấy, ta đều không có cảm giác mãnh liệt như vậy.”



Nghe hắn nói như vậy, Lăng Tiêu cũng nghĩ tới, đúng là độ mẫn cảm của thân thể hắn có chút không bình thường, người thường cho dù thân thể có điểm mẫn cảm, nhưng cũng không thể bị người chạm một cái đã mẫn cảm thành như vậy, đến bây giờ y vẫn còn nhớ bộ dáng Du Tiểu Mặc mặt đỏ ửng nằm trong lòng mình, cùng với thân thể mềm nhũn tới mức chẳng có chút sức nào.



“Cởi quần áo.” Lăng Tiêu đột nhiên ra lệnh.



“Cái gì?” Du Tiểu Mặc vội vàng túm chặt quần áo mình, tên này, lúc nãy bọn hắn còn nói chuyện vui vẻ, vậy mà một giây sau đã bắt hắn cởi quần áo rồi, quá cầm thú đó.



Lăng Tiêu nhếch miệng, nụ cười vô cùng mờ ám, nhẹ giọng dỗ dành: “Không phải ngươi nói thân thể mình không bình thường sao? Bây giờ ta giúp ngươi kiểm tra, phải xem có tật xấu gì hay không chứ!”



Du Tiểu Mặc do dự…



Sao hắn có cảm giác nụ cười của Lăng sư huynh đến là quỷ dị, giống như lão sói xám trong câu chuyện cô bé quàng khăn đỏ?