Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 91 : Linh đan cấp hai

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Sau khi Lăng Tiêu đi, đúng như lời y nói, Khổng Văn không đợi được bao lâu đã phái người tới gọi hắn qua.



Du Tiểu Mặc bởi vì đã có chuẩn bị tâm lý, cho nên khá bình tĩnh, khi hắn nói với sư phụ, Diệp sư thúc đã đồng ý sẽ cho đại sư huynh và nhị sư huynh một cơ hội, nếu họ đáp ứng được tiêu chuẩn thì ông ta sẽ thu họ làm học đồ.



Lần đầu tiên đã thu hai người, còn là đệ tử mà mình đắc ý nhất, khỏi phải nói trong lòng Khổng Văn bây giờ đang vui mừng nhường nào, lúc này còn đồng ý một yêu cầu của hắn, nhưng điều kiện trước tiên phải là Phương Thần Nhạc và Phục Tử Lâm có thể qua được bài kiểm tra của Diệp sư thúc.



Trong lòng Du Tiểu Mặc ấm ức vô cùng, nhưng cuối cùng vẫn phải biểu hiện mình rất biết ơn.



Hắn sớm biết sư phụ sẽ không bao giờ để cho bản thân chịu thiệt, cho hắn một lời hứa vu vơ nhưng cứ như đã ban ân vậy, hết lần này tới lần khác hắn còn phải giả trang vô cùng vui vẻ, nói không bực bội là không thể nào.



Nhưng mà cũng bởi vậy hắn đã nhìn rõ được bộ mặt thật của sư phụ rồi, có lẽ trong lòng lão, ngoại trừ đại sư huynh và nhị sư huynh, những đồ đệ khác cũng chỉ là cho có mà thôi, nếu không tại sao tới bây giờ vẫn chưa thấy lão quan tâm tới họ bao giờ.



Du Tiểu Mặc còn nhớ rõ, từ lúc hắn nhập môn tới giờ, sư phụ chưa từng tận tay dạy hắn cái gì, hắn tự thấy mình không phải là một người thích mang thù, nhưng hắn thừa bận bản thân có chút để bụng, một việc như vậy, nếu không phải đối tượng là đại sư huynh và nhị sư huynh, hắn còn lâu mới rộng lòng đến thế.



Chỉ là hắn có thể dứt khoát như vậy, thực ra cũng có lo nghĩ của mình.



Thời gian của hắn bây giờ trôi qua rất tự tại, muốn làm cái gì thì làm cái đó, nhưng nếu đã tới Vân Thủy Phong thì không nói chắc được rồi, nơi ấy có mười vị trưởng lão thực lực cao cường canh giữ, dưới con mắt của bọn họ, hắn làm gì cũng trong tầm kiểm soát, đến lúc đó hắn nào còn dám luyện đan, nào còn dám vào không gian nữa?



Đối với người khác mà nói việc này có lẽ trăm lợi không có hại, thậm chí tiền đồ tươi sáng, thế nhưng với hắn mà nói, tới Vân Thủy Phong rất có khả năng bại lộ bí mật trên người.



So đi tính lại, hắn tình nguyện bỏ qua cơ hội này, cho nên mới từ chối lời đề nghị của Diệp sư thúc.



Đây cũng là nguyên nhân thực sự tại sao hắn lại từ chối, những lí do khác chỉ là biết thời biết thế mà thôi!
Thang Vân Kỳ là một người mắt cao hơn đầu, từ trước tới nay đều xem thường những người có địa vị thấp hơn nàng, mà Diệp Hàn cần là một học đồ cẩn thận và kiên nhẫn, hiển nhiên cô nàng đều thiếu cả hai điểm, ngay cả bài kiểm tra đầu tiên cũng không qua nổi đã bị loại.



Phương Thần Nhạc và Phục Tử Lâm tuy tính cách khác biệt, nhưng họ đều có cùng một đặc điểm, đó là cẩn thận và kiên nhẫn, đặc biệt là lúc chăm sóc linh thảo, cả hai đều vô cùng chuyên tâm.



Tuy Phục Tử Lâm có một dạo đã biểu hiện ra rất chán ghét cái nghề nghiệp đan sư này, nhưng hành vi và thái độ của hắn có sai biệt rất lớn, nói chung làm cho người ta có cảm giác khẩu thị tâm phi, cũng như Du Tiểu Mặc đã nói, Phục Tử Lâm là một người rất không được tự nhiên, mà Diệp Hàn thì không ghét kiểu người này.



Kể từ đó, Thang Phàm rốt cục chẳng thể nói được gì nữa, con gái của mình gây thất vọng như vậy, còn có thể trách được ai, người ta cũng đã cho ngươi cơ hội rồi, ngươi không quý trọng chính là lỗi của ngươi, không thể trách người khác được.



Nhưng mà…



Thang Vân Kỳ không vui, nàng cảm thấy Diệp Hàn đang cố ý làm khó mình, sau đó liền làm loạn hết cả lên, hai ba ngày lại mang theo một đám tùy tùng chạy đến bên ngoài kết giới của Vân Thủy Phong, gào to Diệp Hàn thiên vị, không công bằng các kiểu.



Vân Thủy Phong có kết giới che chở, Thang Vân Kỳ dù có gào lớn đến mấy thì Diệp Hàn cũng không nghe được.



Nhưng trùng hợp là, vị đồng tử hai lần đã xuống núi đón Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc vào một ngày đẹp trời đột nhiên xuất hiện ngoài kết giới, lại trùng hợp bị Thang Vân Kỳ nhìn thấy, còn tưởng rằng đây là trợ thủ bên người Diệp Hàn, liền bắt ông ta dẫn đường, đồng tử không thèm để ý tới nàng, trong cơn giận dữ, Thang Vân Kỳ đã nói một vài lời uy hiếp không được tốt đẹp cho lắm, theo như những người chứng kiến kể lại, lúc ấy vị đồng tử kia liền vung một cái tát tới, gương mặt xinh đẹp của Thang sư muội thoáng chốc đã sưng thành đầu heo, về sau cũng không dám ra khỏi phòng, mà toàn bộ phái Thiên Tâm cũng yên lặng hẳn.



Sau khi Thang Phàm biết rõ chuyện này, tức giận đến nỗi cấm túc Thang Vân Kỳ một tháng, sau đó còn tự mình tới Vân Thủy Phong để thỉnh tội với vị đồng tử kia, lúc này mọi người mới biết được vị đồng tử ấy dĩ nhiên lại là một vị thái thượng trưởng lão của phái Thiên Tâm.



Cũng không biết Thang Vân Kỳ là bị khiếp sợ hay là không có mặt mũi để gặp người, mấy tháng sau cũng không thấy nàng đi ra ngoài.



Người thanh tĩnh nhất không ai qua được Lăng Tiêu, y rốt cục cũng không phải đối phó với cái vị đại tiểu thư cứ mỗi ngày lại tìm tới làm phiền kia, bằng không y thực lo lắng một ngày nào đó mình sẽ không kiềm chế nổi mà vặn gãy cổ nàng.