Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 96 : Kiểm đan

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Nghe được câu này, tất cả đồng loạt nhìn về phía Du Tiểu Mặc đầy kinh ngạc.



Vốn muốn nhìn hắn bị bẽ mặt, lúc này, Thang Vân Kỳ nhíu chặt mày lại, sắc mặt âm u khó đoán nhìn chằm chằm vào lô đỉnh của Du Tiểu Mặc, trong mắt đang thiêu đốt lửa giận hừng hực, bàn tay nắm chặt tới mức đỏ bừng, có thể thấy nàng tức giận tới mức nào.



Vị trưởng lão kia nhẹ nhàng nhướn mày, lập tức đi tới, lạnh nhạt nói: “Hỏng ở đâu?”



Du Tiểu Mặc lật lô đỉnh lại, cuối cùng chỉ vào khe nứt như mạng nhện giăng khắp đáy, đúng là ban đầu chỉ có một cái khe nhỏ, nhưng bởi vì động tác luyện đan của hắn, khe nứt không chịu được phụ tải mà mở rộng ra.



Trưởng lão nhíu mày, dứt khoát lệnh cho người ta cầm một cái lô đỉnh tới, chỉ là nguyên liệu vì lô đỉnh mà bị hỏng, lão cũng không bảo người khác lấy thêm một phần nữa.



Nhận lấy lô đỉnh từ tay vị thanh niên kia, Du Tiểu Mặc cố ý kiểm tra lô đỉnh ngay trước mặt gã, cuối cùng phát hiện không có vết nứt nào, mới thả lỏng, hắn không muốn lần luyện đan này lại phát sinh sự cố nữa, nguyên liệu cũng chỉ còn một phần, nếu cũng hỏng thì hắn sẽ thi trượt luôn đó.



Thanh niên cúi đầu, giống như không thấy động tác của hắn, lúc đi qua bên người lão giả, bước chân mất tự nhiên dừng lại một chút, đợi lúc gã về chỗ cũ, dường như hốc mắt đã đỏ lên.



Du Tiểu Mặc thở phào một hơi, thực ra hắn cũng không muốn khác người quá mức.



Nhưng sự việc lần này không phải do hắn, nếu như lô đỉnh thật sự nổ tung, rất có thể sẽ lan đến hai vị sư huynh bên cạnh, ví như họ là người của Thiên Phong thì hắn đã chẳng thèm quan tâm làm gì, có trách thì trách bọn họ xui xẻo ấy, nhưng trong hai người lại có một vị là sư huynh ở Đô Phong.



Hắn không phải thánh mẫu, cũng chẳng rảnh mà quan tâm tới người khác.



Có điều là, nếu hắn làm hại vị sư huynh này trượt bài kiểm tra, hắn dám cam đoan sau khi trở về sẽ bị chết đuối trong nước miếng cho coi, vị sư huynh kia cũng sẽ đem nguyên nhân thất bại đổ thừa cho hắn, mà hắn thì chẳng muốn gánh chịu cái hậu quả này, cho nên đành phải bỏ dở.



Bởi vì chuyện này, cát trong đồng hồ đã vơi hơn một nửa.




Du Tiểu Mặc đang nhìn viên linh đan trên tay có chút mê mẩn, đột nhiên nghe được câu này, kinh ngạc nhìn sang, lúc này mới phát hiện hóa ra lại là đồng hương Giang Lưu, từ sau khi giải đấu ở Trung Mạch kết thúc, hắn cũng chưa từng gặp cậu ta, không nghĩ hai người lại ở cùng một nhóm.



Du Tiểu Mặc nhìn viên linh đan trong tay Giang Lưu, cũng cười nói: “Giang sư đệ, ta cũng phải chúc mừng ngươi rồi, xem ra ngươi đã qua được bài kiểm tra.”



Giang Lưu dí dỏm thè lưỡi, mừng rỡ nói: “Du sư huynh, những lời này đợi kiểm đan sau rồi hãy nói với ta đi, như vậy ta sẽ càng vui hơn.”



Tuy nói vậy, nhưng sự vui sướng trong lời nói của Giang Lưu rất rõ ràng.



Bởi vì chỉ còn hai người họ chưa kiểm tra, cho nên cả hai đều cùng đi tới trước mặt lão giả, Giang Lưu đem viên linh đan mình luyện ra cung kính dâng lên, viên linh đan màu lam nhạt lăn trong lòng bàn tay Giang Lưu, tản ra một mùi thuốc nhàn nhạt.



Lão giả là một vị đan sư cấp sáu, tuy thực lực không cao như Khổng Văn, nhưng bản lãnh giám định linh đan thì ít ai sánh nổi, cho nên phàm là linh đan được lão giám định đều không có người nào dám hoài nghi.



Chỉ thấy lão nhận lấy viên linh đan trong tay Giang Lưu, một đôi mắt nhìn như đục ngầu nhưng lại cực kì khôn kéo bình tĩnh đánh giá viên linh đan trên tay, khuôn mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ nhàn nhạt vui mừng, sau đó hào sảng tuyên bố: “Lam khí tán, rèn luyện hai lần, linh đan trung phẩm trong hạ phẩm, ta tuyên bố, đệ tử Thiên Phong Giang Lưu thông qua.”



Vừa dứt lời, nguyên một đám đệ tử Thiên Phong lập tức phát ra một tràng tiếng hoan hô.



Bởi vì tài liệu bị hạn chế, cho nên linh đan các đệ tử luyện được đều chỉ là linh đan hạ phẩm, nhưng mặc dù là linh đan hạ phẩm, bởi vì số lần rèn luyện khác nhau, chất lượng cũng sẽ khác nhau, cho nên nếu linh đan được rèn luyện một lần sẽ là hạ phẩm trong hạ phẩm, rèn luyện hai lần là trung phẩm, hơn ba lần thì chính là thượng phẩm.



Chỉ là bây giờ trong các đệ tử chỉ phổ biến rèn luyện một lần, cho nên đối với việc Giang Lưu không những rèn luyện hai lần mà còn thành công, cái thành tích này được coi như nổi bật.



Tâm trạng Giang Lưu lúc này cực kỳ kích động, trong mắt không tự chủ được lộ ra chút kiêu ngạo, mãi tới khi nhớ ra bên cạnh vẫn còn có một Du Tiểu Mặc, lúc này mới che giấu chút kiêu ngạo kia, quay sang Du Tiểu Mặc vừa cười vừa nói, “Du sư huynh, tiếp theo tới lượt ngươi rồi.”