Từ Bi Khúc
Chương 11 :
Ngày đăng: 18:33 19/04/20
Cười với chất giọng khàn đục, Trình Liệt liền hôn sượt qua bờ vai trần non mịn vẫn còn áp trong lòng mình, tiếp theo không khoan nhượng hôn mạnh lên môi Du Ca, và chẳng để nàng kịp phản ứng thì hắn cuồng nộ cắn vào hai cánh hoa đào đó. Nhanh như cắt, hắn siết lấy tay nàng đồng thời bẻ ngoặt ra sau khiến nàng không kịp trở tay, bây giờ thì tấm lưng trần của nàng áp chặt trước ngực hắn.
- Trình Liệt! Mau buông ra! Chàng muốn bẻ gãy tay ta ư?
Du Ca kêu khẽ một tiếng, nhận ra đối phương còn dùng sức bẻ mạnh tay mình hơn hệt muốn bóp nát xương cốt mảnh mai ở bên trong. Nàng nhất quyết muốn phản kháng, nhưng cánh tay còn lại bị hắn dùng thân thể to lớn ép vào, thành ra tay bị kẹp chặt giữa lưng nàng và ngực hắn. Một tay bẻ tay Du Ca, tay còn lại bóp chặt chiếc cổ nàng, Trình Liệt kề sát môi lại gần tai nàng thầm thì:
- Quả nhiên không tệ! Nàng thật sự là hồ ly tinh à?
- Đa tạ hoàng thượng đã khen ngợi...
- Nhưng ta cảnh cáo nàng, Du Ca: Tốt nhất, nàng đừng bao giờ mang dáng vẻ lả lơi mê hoặc như vậy ở trước mặt nam nhân khác! Nàng phải nhớ rõ mình là hoàng hậu, là nữ nhân của ai, nếu không thì đừng trách ta sẽ làm như thế này với nàng...
Trình Liệt cố tình phả hơi thở tràn đầy âm khí lên vành tai Du Ca, từng lời nói như rót chậm rãi vào màng nhĩ để tâm trí nàng ghi nhớ thật tỉ mỉ, những ngón tay thô cứng ngày một bấu chặt da thịt mỏng manh khiến nàng nghĩ rằng có lẽ hắn vừa muốn siết gãy tay mình vừa muốn bóp cổ mình đến chết. Thế nhưng sau đó các ngón tay dần buông lỏng ra khỏi cổ Du Ca, trượt nhanh xuống trước ngực áo yếm phập phồng thở gấp, an toạ nơi khe rãnh xinh đẹp và hắn viết lên đấy một chữ: Giết! Nếu nàng dám làm trái ý, hắn sẽ không nể tình mà dùng một đao giết nàng! Nửa vờn đuổi nửa đưa ra lời đe doạ dang dở khi nãy, là hắn đang đáp trả lại người nữ nhân lạnh lùng ngạo mạn tày trời này!
Trình Liệt đẩy mạnh Du Ca ra khỏi lòng mình, cúi xuống nhặt áo khoác lông rồi mặc vào, chẳng hề nhìn nàng lấy một cái khi mang cái vẻ băng lãnh đó rời đi.
Bóng thánh thượng vừa khuất sau cánh cửa thì Xuân Nhĩ vội chạy vào, thấy Du Ca đứng yên lặng và những mảnh áo rơi vãi dưới đất, nàng ta hốt hoảng chạy đến bên cạnh hỏi: "Nương nương có bị hoàng thượng gây khó dễ gì không ạ, tại sao môi người lại chảy máu?". Mỉm cười lắc đầu trấn an nha hoàn, Du Ca liếm nhẹ môi, vị tanh nồng của máu xộc lên khứu giác gây khó chịu. Dám đem hoàng thượng ra chế giễu, nàng thấy mình mười phần liều lĩnh rồi, còn may là giữ được mạng mà đứng đây. Nàng chợt nhớ lại phản ứng gay gắt ban nãy của Trình Liệt, trong lòng không khỏi thoả mãn vì đã khiến cho đế vương như hắn phải tức giận đến tái mặt.
Quan sát nét mặt hoàng thượng không vui lúc bước ra khỏi cổng Phụng Hoa cung, Liêu công công liền dọ ý hỏi. Trình Liệt dừng bước, vẫn chưa dẹp bỏ được cái vẻ đằng đằng sát khí, lầm rầm như thể nói với chính mình:
- Nàng ấy đúng là hồ ly tinh!
Liêu công công thắc mắc hoàng thượng vừa vào gặp hoàng hậu, lý do gì lại đề cập đến "hồ ly tinh" ở đây, tiếp theo lại nghe người ban lệnh rõ ràng:
- Truyền khẩu dụ của trẫm, Tần tướng quân đã hoàn thành nhiệm vụ ở Yên Kinh, lập tức trở về biên cương phía Nam không được chậm trễ!
Lúc vị thái giám hô dạ một tiếng, Trình Liệt chậm rãi đưa ngón tay cái lên miết nhẹ vào môi, thân ảnh mê hoặc quyến rũ của Du Ca khi nãy cứ lấp đầy trí nhớ khiến hắn vừa giận dữ vừa xao động, hễ nghĩ đến việc nàng dám mang quân vương ra làm trò đùa là hắn thêm phẫn nộ muốn giết chết nàng ngay tức khắc! Nhưng bản thân biết rõ trái tim này rung động vì ai, sau cùng hắn tức tốc bỏ đi.
- Thế ra chính ngươi đã bỏ xạ hương vào túi thơm?
- Hoàng thượng khai ân, nô tỳ có trăm lá gan cũng không dám làm chuyện đó! Là do Mã thái y yêu cầu nô tỳ làm túi thơm để dễ dàng cho hoa cúc vào giúp công chúa dễ ngủ hơn! Những gì nô tỳ nói hoàn toàn là thật, chẳng dám nửa lời dối trá!
- Mã thái y? Vậy người bỏ hoa cúc vào túi thơm là hắn sao?
- Bẩm hoàng thượng, đúng là vậy! Theo lời dặn của Mã thái y, cứ dăm ba hôm là nô tỳ mang túi thơm đến Thái y viện để lấy thuốc, ngài ấy nói sẽ đích thân để thuốc vào trong túi rồi đến tận Liên cung trao tận tay cho Đinh tần nương nương! Nô tỳ không hề đụng gì đến thuốc trong đó, mong hoàng thượng anh minh suy xét!
- Người đâu, mau triệu Mã Tào đến đây gặp trẫm!
Câu ra lệnh như sấm rền từ Trình Liệt khiến Đinh Huệ càng thêm run lẩy bẩy, hết việc Phúc An đột nhiên trúng độc chết bất đắc kỳ tử liên quan đến túi thơm, nay còn đến cả Mã Tào cũng bị kéo vào, khiến nàng ta sợ đến kinh tâm chấn động. Khéo, để chuyện dan díu kia mà lộ ra thì Đinh thị này sẽ lãnh hậu quả kinh khủng đến dường nào, cho dù có ngoại tổ phụ thái sư thì cũng chưa chắc thay đổi được cục diện bi ai đó! Trong khi Bạch Tố thoả mãn nhìn Đinh tần sắp bị lột da lóc xương thì ánh mắt Du Ca vô tình trông thấy, lòng không khỏi có chút nghi hoặc.
Một canh giờ sau, Mã Tào bị kéo xộc đến quỳ xuống trước mặt thánh thượng. Đêm hôm khuya khoắc bất ngờ bị lôi vào cung, ban nãy còn nghe thị vệ nói có liên quan đến công chúa Phúc An, nay trông thấy nét mặt hoàng thượng thâm sâu nguy hiểm khiến cho y dù ngu dốt cũng tự đoán ra sự việc hệ trọng cấp bách. Hành lễ xong, Mã Tào đã nghe Trình Liệt hỏi bằng ngữ khí băng âm:
- Mã thái y, có phải khanh là người kê đơn sắc thuốc theo dõi bệnh tình của Phúc An công chúa? Và cũng chính khanh làm túi thơm hoa cúc không?
Mã Tào lập tức gật đầu, tiếp theo giật mình khi Trình Liệt ném mạnh túi thơm xuống trước mặt y, giọng gầm lên nặng nề: "Vậy tại sao trong đó lại có xạ hương khiến công chúa trúng độc chết?". Tai nghe lùng bùng hệt như có sét đánh, Mã Tào vừa cầm túi thơm lên vừa ngơ ngác đưa mắt nhìn Đinh tần đang thất thần lo âu, hai tay còn đang bế lấy thân xác con gái. Công chúa Phúc An chết rồi ư? Rõ ràng bệnh tình của công chúa không hề nặng. Y còn nhớ rất rõ mình để vào túi thơm những cánh hoa cúc ép khô, lý do gì có xạ hương ở đây?
Đúng lúc, La thị vệ chạy đến trước mặt hoàng thượng, trên tay cầm theo một xấp giấy trình lên thưa rằng những thứ này là do lục soát trong tư phòng của Mã Tào và vô tình tìm thấy! Liêu công công cầm lấy dâng lên, Trình Liệt lướt mắt qua những tờ giấy trên tay, vẻ mặt một lúc sau chẳng rõ vì nguyên nhân gì mà chuyển sang cuồng nộ ghê gớm, đến nỗi Du Ca cũng ngạc nhiên vô cùng.
- Người đâu, mau đưa các hoàng tử và công chúa trở về phòng...!
Sự việc nãy giờ khiến lòng ai cũng hoảng sợ, nay lại nghe chất giọng lạnh lẽo u ám từ hoàng thượng, những cung nữ chẳng dám ngẩng mặt lên chỉ vâng mệnh lần lượt đưa các tiểu chủ rời khỏi thượng uyển. Và chỉ chờ có thế, Trình Liệt vung tay ném mạnh xấp giấy kia xuống đất, sức mạnh khiến chúng muốn rách tả tơi. Không một lời nói nào ngoài tia nhìn xoáy về phía nữ nhân xinh đẹp, hệt như sắp xử trảm Đinh thị ngay tức khắc. Liêu công công khom người đọc qua, thất kinh kêu lên:
- Đây là thư tình của Đinh tần nương nương gửi cho Mã thái y?