Từ Bi Thành

Chương 48 : Cập Bến (18+)

Ngày đăng: 17:01 19/04/20


Ngoài trời mưa tầm tã, khiến buổi chiều mùa đông chỉ còn một màu trắng xóa mịt mù. Dưới đường, mỗi khi ô tô qua lại là nước bắn tung tóe.



Nhưng tất cả những điều này đều không can hệ đến Mộ Thiện. Cô nằm trên giường nhìn Trần Bắc Nghiêu. Anh vẫn chưa có bất cứ động tác nào, vậy mà cô đã cảm thấy toàn thân nóng rực.



Hai người cách xa nhiều năm, trước đó từng nhiều lần ân ái, nhưng đều là Trần Bắc Nghiêu ép buộc và giữ thế chủ đạo. Tính ra đây là lần đầu tiên cả hai tình đầu ý hợp sau tám năm. Trong lòng hai người vừa ngọt ngào vừa xúc động. Trần Bắc Nghiêu nhìn Mộ Thiện chăm chú. Hôm nay cô đột ngột thay đổi thái độ, chấp nhận lời cầu hôn của anh, khiến anh không khỏi kinh ngạc. Nhưng anh làm gì có thời gian đi nghiên cứu nguyên nhân sâu sa vào thời khắc tiêu hồn này. Đầu óc anh đã hồi phục sự bình tĩnh, anh chẳng cần nghĩ ngợi nhiều, chỉ biết đón nhận sự thật cô đã đồng ý lấy anh, sáng sớm mai anh sẽ đưa cô đi đăng ký kết hôn, những chuyện khác tính sau, dù sao ngày tháng cũng còn dài.



Dưới ánh mắt thẹn thùng của Mộ Thiện, Trần Bắc Nghiêu từ từ cởi cúc áo cô, anh nhanh chóng lột cô sạch sẽ. Trong phòng mở điều hòa, khí nóng tỏa ra rất dễ chịu. Anh cầm tay Mộ Thiện đưa lên miệng hôn từng ngón tay cô rồi cất giọng trầm khàn: "Lại đây cởi giúp anh."



Quần áo Trần Bắc Nghiêu vẫn chỉnh đề, trong khi Mộ Thiện không còn mảnh vải che thân, điều này khiến cô hơi mất tự nhiên. Nhưng nghĩ đến chuyện cô và anh sớm muộn cũng trở thành vợ chồng, có gì phải ngại ngùng? Cô liền ngồi dậy cởi áo sơ mi của anh.



Trong mắt Trần Bắc Nghiêu lúc này chỉ có thân hình đầy đặn, trắng nõn của người phụ nữ anh yêu. Hai má cô đỏ ửng, đôi mắt đen long lanh như hồ nước, đôi cánh tay nuột nà di chuyển trên bờ ngực anh. Cảnh tượng đẹp đẽ mê hồn khiến đầu óc anh chếnh choáng, anh nghĩ thầm, cuối cùng cô cũng cam tâm tình nguyện thuộc về anh.



Mộ Thiện cởi xong áo sơ mi của Trần Bắc Nghiêu, tay cô di chuyển xuống dưới tháo thắt lưng cho anh. Quần dài tụt xuống để lộ thân hình cao gầy, còn nữa...



"Tiếp tục." Trần Bắc Nghiêu thổi một luồng khí nóng vào tai cô, Mộ Thiện cúi đầu, chân tay lóng ngóng vụng về. Dù cô là người sớm trưởng thành nhưng nghĩ đến chuyện sắp diễn ra, cô vẫn thấy hồi hộp khẩn trương.



Nhưng từ trước đến nay tính cách của Mộ Thiện luôn thẳng thắn vô tư, cô và anh đã hứa hẹn bên nhau trọn đời nên cô nghĩ chẳng có lý nào rút lui. Cô nhanh chóng tụt cả quần trong của anh, sắc mặt cô ngày càng đỏ ửng. Sau đó, cô nhướng mắt nhìn anh, như muốn hỏi anh: tiếp theo nên làm thế nào?



Trần Bắc Nghiêu hôm nay được Mộ Thiện gật đầu đồng ý, tuy bề ngoài anh vẫn tỏ ra bình thản nhưng trong lòng anh vui sướng tột độ. Bây giờ cô chủ động, khiến anh có cảm giác cô lại một lần nữa bày tỏ tình cảm với anh, một lần nữa khẳng định cô chịu buông hết mọi thứ để đến với anh. Anh càng nghĩ càng hạnh phúc, càng xúc động.



Đến bước này, anh đã thấy vô cùng thỏa mãn. Anh ôm eo cô, bờ ngực rắn chắc nhẹ nhàng tiến gần cô. Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô.



Cả hai đều động tình, không biết nằm xuống giường từ lúc nào. Thân dưới của Trần Bắc Nghiêu cương cứng đến mức khó chịu nhưng anh vẫn cố nhẫn nhịn. Nghĩ đến vết thương của Mộ Thiện, anh phải kiềm chế hành động thô lỗ, anh dịu dàng hôn môi Mộ Thiện.



Trong đời Trần Bắc Nghiêu chỉ một người đàn bà là Mộ Thiện, kỹ thuật hôn của anh thật ra rất bình thường, nhưng do anh có tình cảm nồng đậm mãnh liệt, khi anh làm theo bản năng, đầu lưỡi nóng hổi của anh cuốn lấy cô vẫn khiến cô hoàn toàn chìm đắm.



Thật ra anh không cần bất cứ một động tác nào, toàn thân Mộ Thiện đã mềm nhũn. Trong nụ hôn sâu cuồng nhiệt của anh, cô chỉ cảm thấy cơ thể ngày càng nóng ran, nơi bí ẩn ở thân dưới đã ướt đẫm, chỉ muốn anh lấp đầy ngay lập tức.



Nhưng Trần Bắc Nghiêu hôm nay cố ý cho cô một kỷ niệm khó quên. Vì vậy dù hai bộ phận nhạy cảm cọ xát, nhưng anh vẫn không chịu tiến vào mà chỉ tập trung hôn từng tấc da thịt của cô.



Trong mắt Trần Bắc Nghiêu, thân thể của Mộ Thiện là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất. Thân thể cô là nơi gửi gắm dục vọng và nỗi đau cấm kỵ thời niên thiếu của anh, cũng là nơi gửi gắm yêu hận và nỗi nhớ nhung lúc anh trưởng thành.



Lúc đầu anh còn có tâm trí thưởng thức thân thể cô, dần dần anh bắt đầu trầm luân, ánh mắt ngày càng thẫm lại, động tác vẫn dịu dàng nhưng lực đạo ngày càng lớn. Anh vừa hôn vừa liếm láp làn da cô, có lúc anh cắn mạnh để lại vết đỏ trên da Mộ Thiện.
"Tính sau đi." Anh cất giọng trầm khàn, ánh mắt vẫn rất tập trung, rõ ràng không nghe lời cô nói. Sau đó hai anh tay vân vê nụ hoa trên ngực cô, anh đồng thời cúi đầu áp sát vào thân dưới cô.



Nơi nhạy cảm nhất trên người Mộ Thiện đều bị anh khống chế. Bàn tay lớn của anh xoa bóp hai núm vú cô, mang theo dục vọng mãnh liệt. Miệng lưỡi anh cũng không ngừng nghỉ, ra sức liếm mút ở bên dưới.



Mộ Thiện cúi xuống, liền nhìn thấy thân hình cao lớn của Trần Bắc Nghiêu quỳ trước mặt cô. Anh cúi thấp mặt nên cô chỉ nhìn thấy mái tóc đen ướt đẫm của anh. Đầu lưỡi của anh triền miên trong nơi bí ẩn của cô, kích thích cô đến mức phát điên.



Hình như lúc ở trên giường, đàn ông thường giỏi khống chế hơn phụ nữ. Trần Bắc Nghiêu liếm mút một hồi, đúng lúc cô máu huyết sục sôi, anh đột ngột dừng lại, di chuyển xuống dưới hôn lên đùi cô rồi cất giọng dịu dàng: "Ở đây phải không em?"



Mộ Thiện đỏ mặt, thanh âm như muỗi kêu: "Lên trên...một tý nữa."



Câu trả lời thẳng thắn khiến Trần Bắc Nghiêu thích thú vô cùng. Anh cho rằng lúc này cô không còn ngượng ngùng, chứng tỏ cô đã hoàn toàn mở lòng chấp nhận anh. Anh lập tức làm theo lời cô, miệng lưỡi ngày càng bận rộn.



Thân thể Mộ Thiện tan chảy dưới đầu lưỡi của anh. Một luồng khí nóng không biết ở đâu ra thổi vào tận góc sâu nhất trong cơ thể cô, một cơn khoái cảm đột ngột xuất hiện đẩy cô lên cao mãi. Ở bên dưới, Trần Bắc Nghiêu thưởng thức mật ngọt không ngừng từ động hoa chảy ra, bộ phận đàn ông của anh căng cứng đến mức đau nhức.



Mộ Thiện không chống đỡ nổi cực khoái tấn công dồn dập, cô đá mạnh hai chân, muốn anh dừng mọi động tác. Nhưng Trần Bắc Nghiêu giữ chặt hai đùi cô, đầu lưỡi anh càng tiến vào sâu hơn.



Cuối cùng toàn thân Mộ Thiện mềm nhũn, cặp đùi trắng muốt của cô vòng qua cổ Trần Bắc Nghiêu, như không muốn rời xa anh. Trần Bắc Nghiêu lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt anh tối sẫm hơn cả trời đêm ngoài cửa sổ. Anh đứng dậy nhấc người Mộ Thiện, để chân cô quặp chặt hai bên hông anh. Bộ phận đàn ông của anh như thanh sắt nóng bỏng xuyên vào cửa động ướt át, sau đó anh bế cô ra ngoài, vẫn giữ nguyên tư thế đi vào phòng ngủ.



Khi Mộ Thiện tỉnh dậy đã là nửa đêm. Cô hơi động đậy, Trần Bắc Nghiêu lập tức mở mắt. Bốn mắt nhìn nhau, hai người đều nhận ra ý cười trong khóe mắt đối phương.



"Ngày mai đi đăng ký." Trần Bắc Nghiêu thì thầm.



"Vâng."



Ngắm gương mặt xinh đẹp, nhìn ánh mắt tình nồng ý đượm của Mộ Thiện, nghe giọng nói dịu dàng của cô, Trần Bắc Nghiêu lại có phản ứng. Nhưng tối nay anh đã làm rất nhiều lần, anh sợ cô không chịu nổi nên bây giờ chỉ có thể kìm nén. Bộ phận đàn ông chạm vào eo Mộ Thiện, cô lập tức hiểu sự tình. Tuy cô hơi áy náy nhưng cô thật sự không thể làm thêm một lần nữa, chỗ đó vẫn còn đau nhức khó chịu. Cô đành phải giả bộ không biết gì, nhắm mắt ngủ tiếp.



Nhìn gương mặt dần đỏ ửng của Mộ Thiện, Trần Bắc Nghiêu cười thầm trong lòng. Anh kéo tay cô đặt lên bộ phận đàn ông căng cứng của mình, đồng thời nhẹ nhàng massage khu vườn bí ẩn của cô.



Người Mộ Thiện lại nóng ran, nhưng cô lực bất tòng tâm. Thật ra cô không biết, chỉ cần như thế này, Trần Bắc Nghiêu đã thấy vô cùng thỏa mãn.



Anh nhắm mắt, cảm nhận bàn tay nhỏ nhắn của cô run rẩy lên xuống, khiến anh rất dễ chịu. Anh đồng thời dùng ngón tay vuốt ve nơi mềm mại trơn ướt của cô. Đêm mỗi lúc một khuya, Mộ Thiện nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trong khi tay cô vẫn đặt trên vật đàn ông của Trần Bắc Nghiêu. Anh vùi đầu vào vai cô, hít mùi hương trên cơ thể cô và nói nhỏ: "Bảo bối...ngủ ngon..."