Tự Cẩm
Chương 102 : Hiềm Nghi
Ngày đăng: 08:50 30/04/20
Trước mắt bao người, tăng nhân rõ ràng chỉ hướng một người, chính là Khương Trạm chưa kịp rút đi.
Khương Trạm nhất thời ngây ngốc.
Tình huống gì thế này, mắc mớ gì tới hắn?
Lúc đầu nếu là cỗ nữ thi, hắn còn chột dạ nữ quỷ từng báo mộng cho hắn, cũng coi như có quan hệ thân thích, hiện tại là cỗ nam thi, có quăng tám sào cũng không với tới hắn.
“ Sư thúc, buổi trưa hôm nay đệ tử nhìn người nọ lén lén lút lút đi ra phía sau núi!” Tăng nhân xác nhận Khương Trạm bẩm báo với tăng nhân trung niên.
Tăng nhân trung niên pháp hiệu Huyền Từ, bởi vì trụ trì chùa Linh Vụ tuổi tác đã cao, xem như tạm thay chức trụ trì.
Huyền Từ nghe vậy lập tức quát hỏi: “ Phía sau núi cũng không mở ra với người ngoài, nếu khi đó đã phát hiện có khách hành hương trà trộn vào, vì sao không kịp thời ngăn cản?”
Tăng nhân bị trách cứ mặt lộ vẻ hổ thẹn: “ Đệ tử thấy vị thí chủ này nhiệt tâm giúp đỡ Tứ Không sư đệ múc nước, liền không có ra mặt đuổi người. Về sau Tứ Không sư đệ bị phát hiện táng thân, cũng chỉ tưởng rằng là ngoài ý muốn, ai nghĩ đến hiện tại lại vớt được từ trong giếng một thi thể cột tảng đá ——”
Tăng nhân như mắt Kim cương phẫn nộ nhìn về phía Khương Trạm: “ Đệ tử vừa thấy người này mới nghĩ đến sự tình buổi trưa. Sư thúc, đệ tử cảm thấy hung thủ tất nhiên là người này không thể nghi ngờ. Hắn đầu tiên là sát hại vị thí chủ trẻ tuổi này, lại sợ lúc Tứ Không sư đệ múc nước phát hiện ra manh mối, thế là giả dạng làm người nhiệt tâm đi giúp Tứ Không sư đệ tưới nước, thừa cơ sát hại Tứ Không sư đệ rồi ngụy trang thành ngoài ý muốn!”
Theo tăng nhân lên án, chúng tăng yên lặng bao vây quanh mấy người Khương Tự.
Các tăng nhân làm thành bức tường người, tiếng nghị luận nhiệt liệt truyền đến.
“ Nhanh như vậy liền bắt được hung thủ, là người nơi nào thế?”
“ Nhìn dáng vẻ không giống như người thôn xung quanh đây, tiểu ca tuấn tú như vậy nếu là người quanh đây, có ai không biết đâu.” Một vị phụ nhân có chút tiếc nuối nói.
Người chung quanh nhao nhao gật đầu.
Lời này thật có đạo lý.
“ Nhưng tiểu ca tuấn tú như vậy giết người có ý đồ gì nha?” Càng nhiều đại cô nương tiểu tức phụ lẫn trong đám người không hiểu ra sao, các nam nhân bên người nghe xong mắt trợn trắng.
“ Vị công tử này thì sao?”
Khương Trạm nhìn Khương Tự một chút, tâm tình buồn bực nói: “ Đại nhân gọi ta Khương Nhị là được.”
Hắn cố ý ở trên chữ ‘ Khương ‘thay đổi một chút âm điệu, rơi vào trong tai người ngoài, liền trở thành ‘Tưởng’.
Huyện úy gật gật đầu, hỏi Tứ Hải: “ Tứ hải sư phụ là lúc nào phát hiện Tưởng Nhị ra phía sau núi, lại là lúc nào thấy hắn rời đi?”
Tứ hải suy nghĩ một chút nói: “ Cơm trưa trong chùa đều là thời gian định sẵn, bần tăng nhớ kỹ là sau khi ăn cơm trưa xong không lâu, cũng chính là khoảng chừng giữa trưa, về phần lúc nào rời đi...... Bần tăng thấy Tưởng Nhị qua lại giúp Tứ Không sư đệ múc mấy chuyến nước liền đi làm việc, cũng không có lưu ý hắn rời đi lúc nào.”
Hắn nói đến đây, gắt gao trừng mắt Khương Trạm: “ Nhưng hắn là người ngoài duy nhất từng tiến vào phía sau núi, Tứ Không sư đệ nhất định là bị hắn diệt khẩu! Hắn chính là hung thủ hại chết nam thi trong giếng!”
Khương Trạm tức giận đến giơ chân: “ Nói hươu nói vượn! Ngươi cái con lừa trọc này con mắt nào nhìn thấy ta giết người?”
Úc Cẩn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Khương Trạm, ra hiệu hắn an tâm chớ vội, đợi Khương Trạm tỉnh táo lại sau đó khẽ cười một tiếng: “ Lời này của Tứ Hải sư phụ có hơi mất công chính đó, người ngoài duy nhất tiến vào phía sau núi liền nhất định là hung thủ sao? Cùng so sánh, người có thể chạy khắp núi trong chùa lại càng dễ giết người hơn đi? Huyện úy đại nhân, ngài nói có đúng hay không?”
“ A Di Đà Phật, thí chủ không nên vũ nhục người trong Phật môn ta, đệ tử Phật môn chú trọng chúng sinh bình đẳng, ngay cả súc vật sâu kiến cũng sẽ không tổn thương, làm sao lại giết người?” Tứ Hải lòng đầy căm phẫn nói.
Khương Tự hợp thời mở miệng: “ Kỳ thật huynh trưởng ta có xuất hiện ở sau núi chùa Linh Vụ hay không, căn bản là chuyện râu ria.”
Mọi người nhất thời nhìn về phía Khương Tự, thần sắc khác nhau.
Tứ Hải mặc dù là người xuất gia cũng phải bạo phát tính tình, vừa nghe giọng điệu hời hợt của Khương Tự, lập tức bất mãn nói: “ Hiện tại nghị luận chính là án mạng, còn xin nữ thí chủ nói năng cẩn thận!”
Khương Tự nhíu mày: “ Ý của sư phụ là bảo ta ngậm miệng sao?”
Tứ Hải không nói một lời, hiển nhiên chấp nhận câu hỏi lại của Khương Tự.
Khương Tự nhẹ nhàng cười một tiếng: “ Thế thú vị rồi, vừa rồi sư phụ còn lớn tiếng nói chúng sinh bình đẳng, hiện tại cũng bởi vì ta là nữ tử liền bảo ta ngậm miệng, có thể thấy được sư phụ đối với nội tâm của mình còn chưa đủ hiểu rõ mà.”