Tự Cẩm

Chương 115 : Bức Họa

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Từ biệt Huyện úy, đoàn người Khương Tự rất nhanh liền ra khỏi Thanh Ngưu trấn.



Sau cơn mưa mới tạnh, cây cối hai bên đường tràn đầy sức sống, màu xanh lục dày đặc tựa như màu nước lưu động.



Mùi bùn đất ẩm ướt đập vào mặt, móng ngựa giẫm trên con đường bùn lầy, làm chậm lại tốc độ di chuyển của xa mã.



“ Ơ, đây không phải là huynh muội Lý thị sao?” Khương Trạm ghìm chặt dây cương, đưa tay chỉ chỉ.



Dưới đại thụ cách đó không xa có một đám người, cầm đầu chính là huynh muội Lý thị.



Nhà hai huynh muội ở Đại Dương trấn, cách Thanh Ngưu trấn không xa, con cái nhà thôn hào phú hộ đến cùng không thể so được với quý nữ cùng công tử của kinh thành, bao gồm Lý cô nương ở trong một đám người cũng phải đi bộ.



Úc Cẩn lãnh đạm liếc qua hướng kia một cái.



Tiểu tử này đều sợ tè ra quần rồi, lẽ nào tà tâm còn chưa chết?



Nghiêng đầu nhìn thoáng qua xe ngựa, Úc Cẩn thầm giật mình.



Sẽ không phải là tìm A Tự cáo trạng chứ?



Lý công tử căn bản không dám nhìn hướng Úc Cẩn, vội vàng vẫy gọi Khương Trạm: “ Tưởng huynh, muội muội ta muốn cùng lệnh muội nói lời tạm biệt.”



Sắc mặt Úc Cẩn lập tức khó coi hẳn, nhếch miệng cười lạnh.



Tiểu Vương bát đản tiến bộ nha, biết thông qua muội muội lôi kéo làm quen cơ đấy, có điều A Tự mới không nguyện ý phản ứng với người xa lạ vô sự mà ân cần đâu.



“Dừng xe ——”



Đánh xe chính là lão Tần, nghe được Khương Tự phân phó lập tức ghìm dây cương ngừng xe ngựa.



A Man đẩy màn cửa xe ra, đỡ Khương Tự xuống xe.



“ Nhị ca, các huynh trước chờ một lát đã. Đến mà không trả lễ thì không hay, người ta đã chờ ở chỗ này nói lời tạm biệt với muội, muội qua đó trò chuyện với Lý cô nương.”



Khương Trạm đương nhiên sẽ không ngăn cản, chỉ căn dặn A Man: “ Đỡ cô nương các ngươi cho tốt, cẩn thận đường trơn.”



Úc Cẩn đen mặt sờ sờ mũi.



Lúc Khương Tự đi qua, Lý cô nương nhấc váy chào đón, trước một bước mở miệng: “Tưởng cô nương, chúng ta qua bên kia tâm sự đi.”
Khương Tự ló đầu ra từ trong xe ngựa, mềm giọng nhờ vả: “ Nhị ca, muội và Lý cô nương mới quen đã thân, để cho bọn muội nói chuyện một lát đi. Nếu huynh chờ nhàm chán, thì cùng Dư công tử qua bên kia đường nghỉ ngơi đi.”



“ Không chán, các ngươi trò chuyện đi, muốn nói bao lâu thì cứ nói.” Vừa bị muội muội nhờ như thế, Khương Trạm cười hé ra hai hàm răng trắng, dắt Úc Cẩn rời đi ngay.



Úc Cẩn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt Khương Trạm.



Người này còn có một chút nguyên tắc nữa không?



Khương Trạm dù không rõ ý nghĩ chân thực của Úc Cẩn, nhưng cũng nhìn ra bất mãn của hắn, ha ha cười nói: “ Tứ muội đều đã mở miệng, chút chuyện nhỏ như vậy hà tất không chiều lòng muội ấy đây? Ây da, Dư Thất ca, huynh không có muội muội, không hiểu.”



Úc Cẩn yên lặng liếc mắt.



Hắn không có muội muội? Một đoàn tỷ muội kia của hắn nói ra sợ hù chết người.



Chính là vì có muội muội, hắn mới khó có thể lý giải được ý nghĩ của Khương Trạm.



Làm huynh trưởng sao mà một chút uy nghiêm cũng không có, loại thời điểm này thì nên xụ mặt mang theo muội muội rời đi mới đúng.



Trong xe ngựa, Khương Tự đã chuẩn bị xong bút mực.



Lý cô nương trên vẽ vời xác thực rất có tạo nghệ, chẳng mấy chốc đã phác hoạ ra đại khái hình tượng của thiếu nữ.



Khương Tự không khỏi cắn môi.



Nhìn thấy bức họa này nàng đã có thể xác định, người trong bức họa chính là cỗ nữ thi ở vườn hoa!



Khác với đôi con ngươi trừng lớn tuyệt vọng của nữ thi, thiếu nữ trong họa mặt mày tinh xảo, một đôi mắt nhìn ngó thần phi, đúng thật là có nét rất giống nàng.



Một luồng hơi lạnh như từ đáy lòng Khương Tự bốc lên, kèm theo đó là lửa giận dời non lấp biển.



Nàng nhất định sẽ làm cho Trường Hưng Hầu thế tử ác có ác báo.



Khương Tự giữ lại bức họa, tiễn Lý cô nương đi.



Xe ngựa đi tới đường lớn, dễ đi hơn rất nhiều, mắt thấy sắp  đi đến chỗ ngã ba, Khương Trạm nghiêng đầu nói với Úc Cẩn cưỡi ngựa sóng vai cùng đi: “ Dư Thất ca, khó được ra cửa một chuyến, ta còn muốn mang Tứ muội đi nơi khác dạo chơi, huynh dự định hồi kinh sao?”



Dưới ánh mặt trời thiếu niên cười đến người vật vô hại: “ Hồi kinh cũng không có chuyện gì, ta muốn cùng Khương Nhị đệ cùng nhau dạo chơi.”