Tự Cẩm

Chương 131 : Thanh thiên

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Nha môn Thuận Thiên phủ chú định là một ngày náo nhiệt.



Sau khi Chân Thế Thành mang  Trường Hưng Hầu thế tử cùng hai gã sai vặt về, lập tức thăng đường thẩm vấn.



Trường Hưng Hầu thế tử tự biết đại thế đã mất, từ đầu đến cuối không nói một lời, một bộ dáng ngơ ngơ ngác ngác, khiến người ta vừa tức vừa không thể làm gì.



Cũng may hai gã sai vặt không chịu được loại tư thế này, rất nhanh liền nhận tội khai ra thân phận của những nữ tử bị hại kia.



Nữ tử bị hại có sáu người là người kinh thành, hai người là huyện thành xung quanh, còn có hai người là người bên ngoài, trong đó một vị chính là nữ nhi của Trì lão gia, lai lịch của một vị nữ tử bị hại khác hai gã sai vặt không nói rõ được, chỉ nhớ rõ là khẩu âm vùng Lĩnh Nam, thời gian ngộ hại vào tám năm trước, muốn tìm thấy khổ chủ là hi vọng xa vời.



Trường Hưng Hầu thế tử có thể làm được loại chuyện nhân thần cộng phẫn này, cũng không giống như trong tưởng tượng của mọi người nhìn thấy nữ tử mỹ mạo liền xuống tay, mà trên thực tế, hắn cực kì bắt bẻ, những nữ tử kia đều là bởi vì một vài chỗ nào đó dẫn tới hắn tâm động, mới có thể dẫn tới họa sát thân.



Cũng bởi vậy, trong những nữ tử này thân phận gì cũng đều có, thậm chí còn có một vị cô nương là nhà quan lại.



Đối với Trường Hưng Hầu thế tử mà nói, những cô nương này chính là con mồi hắn chọn trúng, một khi khóa chặt mục tiêu liền sẽ kiên nhẫn nhìn chằm chằm, hoặc dài hoặc ngắn, kiểu gì cũng sẽ gặp được thời cơ thích hợp làm người tiến vào Hầu phủ.



Đây cũng là nguyên nhân hai gã sai vặt có thể nhớ kỹ lai lịch của những nữ tử này, thậm chí có hai cô nương bọn hắn còn ở phụ cận nhà đối phương theo dõi dài đến nửa tháng.



Chứng cứ vô cùng xác thực, ký tên đồng ý, Chân Thế Thành trực tiếp phán quyết Trường Hưng Hầu thế tử cùng hai gã sai vặt trảm lập quyết ( chém ngay lập tức), làm cho bách tính xem náo nhiệt vỗ tay rầm rầm.



Đương nhiên, cái gọi là trảm lập quyết cũng không phải là hiện tại phán quyết xong lập tức đẩy ra vấn trảm, mà là phải chờ tới sau thu phân năm nay mới chấp hành.



Trường Hưng Hầu trực tiếp nôn ra máu ngay trên công đường, khàn cả giọng hô: “Chân Thế Thành, ngươi có thể nào không thông qua triều thẩm liền phán con ta trảm lập quyết? Con ta thế nhưng là Hầu thế tử!”



Bình thường mà nói, quan viên đối với phán định trảm lập quyết cực kỳ thận trọng, đối với người còn có nghi vấn hoặc là thân phận đối phương tương đối mẫn cảm, phần lớn tình huống sẽ là phán giam chờ trảm, cũng chính là lưu đến triều thẩm năm sau rồi mới làm phán quyết.



Thân phận giống như Trường Hưng Hầu thế tử, có Trường Hưng Hầu bên ngoài chuẩn bị hoạt động, một năm qua đi rất có thể sẽ được miễn tội chết.



Cho nên nói, trảm lập quyết cùng giam chờ trảm khác nhau cũng quá lớn, một cái định chết, một cái định sinh.



Chân Thế Thành ngồi ngay ngắn ở dưới tấm bảng có chữ ‘Gương sáng treo cao’, giọng nói như chuông đồng: “ Thiên tử phạm pháp cùng tội với thứ dân, Trường Hưng Hầu thế tử Tào Hưng Dục bắt cướp lăng nhục tàn sát mười người nữ tử, chứng cứ vô cùng xác thực, tội không thể tha, lập tức phán trảm lập quyết! Hầu gia nếu có dị nghị, cũng có thể đi cáo ngự trạng, bản quan phụng bồi tới cùng!”



“Chân Thế Thành, ngươi chờ ——” Trường Hưng Hầu phảng phất như trong nháy mắt già nua bảy tám tuổi, ngón tay run rẩy chỉ hướng Chân Thế Thành.
Có thể tranh thủ nàng ta đã tranh thủ, chắc hẳn phụ mẫu bên kia cũng đang nghĩ biện pháp, nàng ta trước mắt chỉ có thể thành thực chờ đợi.



Trường Hưng Hầu phu nhân bỗng nhiên như dã thú phát cuồng vọt tới chỗ Khương Thiến, bốp bốp nhằm vào mặt của nàng ta mà quất.



“ Phu nhân ——” Bọn nha hoàn bà tử lúc này nào dám khuyên, chỉ có thể bất lực kêu hai câu.



“ Ta đánh chết ngươi cái đồ sao chổi, ngươi làm vợ người như thế hả? Thế tử làm những chuyện này ngươi chưa từng phát hiện ra sao, cũng không biết khuyên can sao?”



Khương Thiến từ nhỏ đến lớn xem như được phụ mẫu nâng ở trong lòng bàn tay lớn lên, nhưng từ khi gả cho Trường Hưng Hầu thế tử không biết chịu qua bao nhiêu lần đánh, hiện tại Trường Hưng Hầu phu nhân nhằm vào mặt đánh một trận đối với nàng mà nói hoàn toàn không tính là gì.



Nàng cũng không có đánh trả, thậm chí không có tránh né, tùy ý những bạt tai kia rơi vào trên mặt, rất nhanh khuôn mặt trắng nõn đã sưng phù lên.



Lúc này có nha hoàn vội vã đến báo: “ Phu nhân, người của Đông Bình Bá phủ đến.”



Phát sinh chuyện lớn như vậy, vợ chồng Khương Nhị lão gia cùng nhau đến đây.



Trường Hưng Hầu phu nhân ráng chống đỡ nói: “ Ông thông gia, bà thông gia tới.”



“ Hầu phu nhân, chuyện của thế tử chúng ta nghe nói rồi, sao lại có thể phát sinh ra loại cơ sự này kia chứ?” Tiêu thị lau nước mắt nói.



Trường Hưng Hầu phu nhân rơi lệ không nói.



Lúc này một người đột nhiên vọt vào, đầu đâm vào trong ngực Tiêu thị run rẩy kịch liệt: “ Nương, người mau cứu nữ nhi với ——”



Trường Hưng Hầu phu nhân đột nhiên biến sắc.



Cái đồ sao chổi này làm sao dám chạy đến cáo trạng? Coi nha hoàn của bà là người chết sao?



“ Thiến nhi, con sao vậy?”



Vừa thấy hai gò má sưng cao của Khương Thiến, Tiêu thị phát ra một tiếng kinh hô.