Tự Cẩm

Chương 134 : Liên lụy

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Vợ chồng Khương Nhị lão gia dẫn Khương Thiến đến Từ Tâm Đường, đại nha hoàn A Phúc đứng ở cửa cúi người chào ba người: “ Nhị lão gia, Nhị thái thái, lão phu nhân mệt mỏi, đã nghỉ ngơi rồi.”



“ Lão phu nhân thế mà đã nghỉ ngơi?” Khương Nhị lão gia vẻ mặt buồn bực.



Lúc vợ chồng bọn họ đi Trường Hưng Hầu phủ lão thái thái còn tinh thần lắm mà.



Tiêu thị nhìn quen thủ đoạn hậu trạch, lập tức hiểu được ý tứ của Phùng lão phu nhân: Đây là không nguyện ý gặp Thiến nhi đây mà.



“ Nếu lão phu nhân đã nghỉ ngơi, khi nào chúng ta lại đến thỉnh an.” Tiêu thị lặng lẽ kéo Khương Nhị lão gia một phen, trở lại Nhã Hinh Uyển.



Nhã Hinh Uyển thoạt nhìn không khác thường ngày bao nhiêu, chỉ là bọn hạ nhân đi đường đều theo bản năng thả nhẹ bước chân, có một loại ăn tĩnh làm người ta áp lực.



Khương Thiến vào nhà liền khóc: “ Con làm Bá phủ mất mặt, tổ mẫu nhất định là giận con, mới không nguyện ý gặp con ——”



Ở phương diện này Khương Thiến cũng rất mẫn cảm.



Khương Nhị lão gia không nhịn được nói: “ Đều đã lúc này rồi khóc lóc thì làm được gì? Tổ mẫu ngươi chỉ là mệt mỏi, làm sao lại nói thành không nguyện ý gặp ngươi?”



Khương Thiến rơi nước mắt lã chã, ngoài miệng cũng không phản bác, nhưng trong lòng thì cười lạnh không thôi.



Đổi thành thời điểm nàng còn phong quang như dĩ vãng mỗi lần về nhà ngoại tổ mẫu chưa từng như vậy bao giờ? Hiện tại rõ ràng là bất mãn với nàng, cho thấy thái độ.



Chẳng qua lời này nói ra với phụ thân sẽ chỉ chọc ông phiền chán thôi, nam nhân và nữ nhân đến cùng vẫn khác biệt.



“ Thiến nhi, ta hỏi ngươi, ngươi đến tột cùng tính thế nào?” Khương Nhị lão gia xác thực đối với đọ sức giữa nữ nhân không muốn động não nhiều, đặt toàn bộ ý nghĩ ở trên đại sự trước mắt.



Khương Thiến đình chỉ thút thít, cúi đầu nói: “ Nữ nhi nghe phụ thân, mẫu thân.”



“ Ý của chúng ta là muốn ngươi cùng Trường Hưng Hầu thế tử nghĩa tuyệt, lời này ở Hầu phủ cũng đã nói qua rồi.”



Nhà trai gây ra loại sự tình này, làm gia trưởng nhà gái đương nhiên phải biểu đạt rõ tư thái, nhưng vì tương lai nữ nhi không bị oán trách, lời này vẫn cần phải hỏi rõ một tiếng.




Khương Lệ chậm rãi nói: “ Kinh thành náo nhiệt nhiều như vậy, những lời này qua ít ngày nữa sẽ tan thôi. Lúc trước Nhị tỷ thịnh tình mời, chúng ta làm muội muội sao tiện từ chối được?”



Khương Bội sững sờ, bỗng nhiên bắt lấy cổ tay Khương Lệ: “ Nhị tỷ có phải là cố ý không?”



“ Cố ý gì?”



Khương Bội nhắm lại mắt, trong đầu vô số suy nghĩ quay nhanh, dường như chưa từng rõ ràng như thế.



Trách không được Nhị tỷ lại nhiều lần mời các nàng đến Hầu phủ ở, trách không được thái độ của Nhị tỷ với Tứ tỷ lại kỳ quái cơ hồ đến tình trạng thuận theo tuyệt đối như thế, hóa ra đáp án rất đơn giản: Mục tiêu kế tiếp của Trường Hưng Hầu thế tử là Tứ tỷ!



Khương Bội đột nhiên trợn mắt.



“ Lục muội, sao vậy?” Khương Lệ buồn bực nói.



“ Không có gì, Ngũ tỷ, ta về phòng đây.” Khương Bội miễn cưỡng cười cười, động tác cứng ngắc đi trở về, chỉ cảm thấy chân như nặng ngàn cân.



Nàng biết, Khương Thiến căn bản không phải vô tội, mà là đồng lõa!



Theo Khương Bội rời đi, một nửa rèm châu còn đang nhẹ nhàng đung đưa, châu ngọc chạm nhau phát ra tiếng vang thanh thúy êm tai.



Khương Lệ nhìn chằm chằm rèm châu nửa ngày, phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng.



Xem ra Lục muội cũng nghĩ ra rồi.



Về sau có một người như vậy ở tại Bá phủ, nàng càng phải giữ vững tinh thần hơn thôi.



Thuận Thiên phủ bên kia, vụ án Trường Hưng Hầu thế tử hành hạ mười nữ tử đến chết còn chưa hoàn toàn kết thúc. Tìm kiếm thông tri khổ chủ phải tốn rất nhiều thời gian, không vội vàng được, Chân Thế Thành thừa dịp thời gian này phái người đi nghe ngóng tình huống của Khương Tự.



Vị tiểu cô nương kia xuất hiện ở vườn hoa Trường Hưng Hầu phủ, luôn cảm thấy không phải là trùng hợp.